GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 225

Tôi nhìn lén Lục Bình, chị đang nhìn đán vào tôi, thế là tôi hiểu, chị đã biết
tất cả! Chắc hẳn Sở Liêm là một anh chàng ngớ ngẩn, đã đem đoạn tình yêu
của chúng tôi kể cho chị nghe. Nhưng, có thể Sở Liêm không nói gì cả mà
đo chị tự hiểu. Tôi bắt đầu cảm thấy việc tôi về nước là một quyết định sai
lầm.

Cha bước qua. Đối với quan hệ tay tư rất tinh tế giữa chúng tôi đường

như cha rất thấu hiểu. Cha đặt tay lên vai Lục Bình, yêu thương nói :

--Lục Bình, con ngồi xuống đi!

Lục Bình ngoan ngoãn ngồi xuống. Hiển nhiên đứng lâu cũng khiến

chị mất sức. A Tú rót trà ra. Nó đang cài cái cài tôi tặng nó khiến tôi sực
nhớ đến quà mình muốn tặng Lục Bình và Sở Liêm, thế là tôi chạy lên lầu
cầm quà xuống. Đưa quà cho Lục Bình và Sở Liêm, tôi cười nói :

--Chút quà nhỏ. Trở về gấp qúa nên em không có thời gian mua.

Lục Bình dựa vào salông, lật tới lật lui xem lọ nước hoa. Đó là lọ nước

hoa hiệu '' Chanel No 5 '' chị ngước nhìn tôi mỉm cười đầy châm chọc.

--Tử Lăng, em rất biết chọn quà! Chanel No 5 là nước hoa nổi tiếng!

Trước kia, Marylin Monroe được ký giahỏi buổi tối cô mặc gì để ngủ, cô ta
trả lời là Chanel No 5! Vì thế, nước hoa này nổi tiếng một thời. Đáng tiếc
chị không thể chỉ mặc nước hoa này để ngủ! Tử Lăng, em có tưởng tượng
nổi một người què quặt lại mặc Chanel No 5 để ngủ không?

Tôi líu lưỡi. Có nằm mơ tôi cũng không ngờ Lục Bình có thể nói ra

những lời như vậy. Sở Liêm đã không còn chịu dựng nổi, anh quát :

--Lục Bình! Tử Lăng tặng quà cho em không phải có ác ý.

Lục Bình tức khắc quay quắt nhìn Sở Liêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.