GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 240

--Nói hay không nói liên quan gì tới tôi? --Chị lại cười lạnh --Dù sao

tôi cũng đã quyết định ly đị với Sở Liêm rồi. Còn cô và Vân Phàm thì sao?
Chị kéo dài giọng, thình lình nín bặt. Chợt chị hỏi --Ê, Phí Vân Phàm của
cô là thằng ngu thứ mấy?

--Cái gì? --Tôi ấm ớ hỏi.

--Tôi được kể là con ngu hạng nhất, thì hắn ít nhất cũng là thằng ngu

hạng nhì !--Chị liếc tôi -Tại sao hắn cưới cô chứ? --Chị hỏi thẳng thừng.

Tôi sửng sốt.

--Thực tình, mãi đến giờ em cũng không biết tại sao anh ấy cưới em --

Tôi thành thực nói --Em nghĩ, trong tình hình hỗn loạn lúc đó, ai cũng có
chút mê loạn, anh cưới em....có lẽ đồng tình.

--Đồng tình? --Chị la lên --Chẳng lẽ hắn biết cô và Sở Liêm yêu nhau?

Hắn biết người cô yêu không phải là hắn?

--Anh ấy biết !--Tôi đáp nhỏ --Anh ấy biết tất cả.

--Ối trời! --Lục Bình trợn trừng mắt --Hay nhỉ! Tôi phải nhường vị trí

ngu hạng nhất cho anh ta, còn tôi ngu hạng nhì. Vì tôi bị che mắt lấp tai, cứ
ngỡ Sở Liêm yêu tôi nên mới kết hôn, hắn trái lại.....Chị hít mạnh hơi --Tôi
thật phục hắn sát đất. Trên đời này tìm được thằng ngu như hắn không phải
dễ!

Tôi không hứng thú gì với việc Vân Phàm là thằng ngu hạng thứ mấy,

vấn đề tôi quan tâm vẫn là chuyện của Lục Bình và Sở Liêm. Tôi trầm
ngâm giây lát rồi hỏi :

--Chị và Sở Liêm đã bàn chuyện ly đị rồi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.