GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 249

--Ly đị ?--Tôi mở trừng mắt --Em chưa từng nghĩ mình sẽ ly đị.

--Em chưa từng nghĩ mình sẽ ly đị, vì em không biết anh muốn ly đị !-

-Anh nói gấp gáp --Giờ biết rồi, em có thể bắt đầu nghĩ tới vấn đề này. Tử
Lăng, chúng ta đã lãng phí hơn hai năm rồi, lẽ nào còn chưa đủ sao? Nỗi
nhớ thương và khổ đau hơn hai năm nay lẽ nào còn chưa đú sao? Tử Lăng,
anh chưa bao giờ ngừng nghỉ yêu em. Đã bao ngày tháng qua, từng giờ
từng phút anh không ngừng yêu em. Tử Lăng, em thử nghĩ xem, em lại nỡ
đành rời bỏ anh sao?

Tôi hoảng loạn, hoang mang. Tôi muốn rút tay về nhưng anh nắm chặt

không buông. Anh nhìn như muốn đốt cháy tôi, cuồng nhiệt nói :

--Không, không, đừng rút tay về. Anh không muốn buông em ra, anh

sẽ không buông em ra đâu! Hai năm trước, anh làm thằng ngu đã để vuột
em khỏi tay anh, lần này thì không, anh muốn bắt em về!

--Sở Liêm !--Tôi kêu thống thiết --Anh đừng xung động như vậy. Sự

việc không đơn giản như anh nghĩ đâu.Có lẽ anh dễ dàng ly đị, nhưng em
thì không thể. Tình cảnh của em khác anh....

--Tại sao không được? --Đôi mắt to sáng rực của anh nhìn thẳng vào

tôi chằm chằm --Anh ta không chịu ly đị? Anh ta không chịu buông tha
em? Nếu vậy anh sẽ đi tìm anh ta nói chuyện. Nếu là người đàn ông có lý
trí, anh ta sẽ buông tha em!

--Không được !--Tôi không tự chủ vội hét --Anh không được đi gặp

anh ấy. Anh có lập trường gì mà nói chuyện với anh ấy chứ?

--Em yêu anh, không phải sao ?--Ánh mắt anh càng sáng, giọng nói

càng khẩn thiết --Em có yêu anh không, Tử lăng ?Em có đám nói là không
yêu anh? Em đám nói không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.