GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 74

bóng người cao gầy của anh đứng như hoá đá no8i cứa. Tôi nghe giọng
mình yếu ớt, thảm hại :

--Em cứ nghĩ, em không cách nào giành anh với Lục Bình!

Anh nhào đến tôi. Tôi nhanh chóng nhận ra mình đã ở trong lòng anh,

cánh tay mạnh mẽ của anh ôm chặt lấy tôi, tôi khóc tấm tức trong lòng anh
như một đứa trẻ. Anh đưa tay vò rối tóc tôi, đắm say nhìn tôi, đầu anh cúi
xuống, đôi môi nóng bỏng của anh phủ lên môi tôi.

Tôi mê man, choáng váng, nhẹ bổng như cưỡi trên mây, tôi bay bay

trong cảnh huyền ảo mênh mông đầy màu sắc. Tôi nghẹn thở, đán chặt vào
người con trai trướt mặt, ôm siết anh giống như người chết đuối ôm cánh
tay anh vẫn quàng cổ tôi.Tôi nhắm mắt không dám mở ra, sợ cảnh mộng
tan mất.

Ngón tay anh vuốt ve trên mặt tôi, sau đó, một chiếc khăn tay nhè nhẹ

chùi trên má tôi, chùi ngấn nước mắt của tôi, giọng anh trầm trầm bên tai
tôi :

--Mở mắt ra đi, nhìn anh nè, Tử Lăng!

--Không! --tôi bướng bỉnh, mắt nhắm càng chặt --Vừa mở mắt ra anh

sẽ biết mất. Em biết, đêm qua em uống say, hiện giờ men rượu vẫn còn trêu
em. Em không mở mắt, bằng không em sẽ không thấy anh, em chỉ còn thấy
cửa sổ, rèm châu và mộng ảo của em.

Anh run rẩy.

--Ngốc ạ! Anh kêu, giọng tắt nghẹn --Anh thật sự đang ở đây, thật sự

đang ở trước mặt em, anh đang ôm em, em không cảm thấy sức mạnh cánh
tay của anh sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.