GIẤC MỘNG SAU RÈM - Trang 76

--Anh đón chị tan ca, anh trò chuyện với chị, anh khen chị đẹp, anh

khiêu vũ với chị....Tôi nói một mạch --Vậy còn không kể là chứng tỏ, thế
nào mới kể là chứng tỏ chứ?

--Trời ơi! Tử Lăng! Anh la toáng --Em công bằng chút chứ. Từ nhỏ

chúng ta cùng nhau lớn lên, anh không thể không ngó ngàng tới cô ấy, phải
không? Nhưng, bao giờ anh cũng bỏ gấp đôi sức lực và thời gian cho em, lẽ
nào em không cảm thấy? Anh đi đón Lục Bình chẳng qua là mượn cớ đến
nhà em thôi. Em....Anh quắc mắt nhìn tôi rồi thở dài nặng nề, nhẫn nhịn nói
--Tử Lăng, em đừng nói chuyện trái lương tâm được không?

--Nhưng....Tôi nói nho nhỏ --mấy năm nay anh không hề biểu thị gì

với em.

--Tử Lăng! Anh nhẫn nại nhìn tôi, em nghĩ lại xem! Không phải anh

không biểu thị, mỗi lần anh mới đưa ra đầu đề thì em liền giống như con cá
nhỏ trơn tuột trượt đi, em lôi đầu đề vào chị em, gán ghép anh với cô ấy.
Anh chỉ biết đành than thở nói với mình, vì em còn qúa nhỏ nên không hiểu
được tình cảm của anh, hoàn toàn dửng dưng với anh. Tử Lăng, anh nhìn
tôi chứa chan thân thiết, anh có thể làm gì được chứ? Đương khi anh hỏi
em, trong mộng có anh không, em trả lời có, anh là một con cóc ghẻ, quay
vòng vòng giữa đám lục bình xanh. Đương khi anh ôm em vào lòng khiêu
vũ cùng với bao mộng đẹp của anh, đột nhiên em ném anh cho chị em! Tử
Lăng, nói thực với em, em thường khiến anh hận em đến nhức nhối. Giờ
đây em lại nói anh không biểi thị. Em còn muốn anh biểu thị thế nào nữa?

Đừng quên anh còn có lòng tự trọng của đàn ông. Em làm sao cứ năm

lần bảy lượt muốn anh hụt hẫng. Em nói xem, Tử Lăng, rốt cuộc là anh
không biểu thị hay em không cho anh bất kỳ cơ hội? Anh áp sát tôi --Em
nói đi, con nhóc vô lương tâm! Em nói!

Tôi nhìn anh, chợt kêu khẽ một tiếng, lại nhào vào lòng anh, chùi mắt

mình lên người anh, vừa khóc vừa hét :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.