GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 10

- Các ông có thể thấy giết chết loại người đó đồng nghĩa với làm việc

tốt.

- Tôi không cố tình chọn chỗ này. Vì không có ai che giấu tôi, tôi cũng

không muốn làm phiền người khác nên cứ thế chạy một mạch, nhưng vì
kiệt sức nên mới gục xuống ở đây... Luật Phu trả lời từng câu như tự vấn
đáp mình.

Anh không muốn bắt ép mọi người đồng tình, nhưng sự thực anh

không còn sức lực để đứng dậy mà rời khỏi ngôi làng này. Lúc này, những
người nông dân với vẻ mặt vô cảm kia bắt đầu nhốn nháo, vì hoàng hôn sắp
buông xuống, ánh nắng chiều vàng trang nghiêm đã chiếu tận vào trong
miếu.

Sự mệt mỏi rã rời một lần nữa vây lấy Luật Phu, cám dỗ cơn buồn ngủ

của anh, đưa anh vào giấc ngủ say như chết… Anh mơ màng không phân
biệt rõ nét mặt của bức tượng gỗ và của những người nông dân, tiếng nói
chuyện của những người nông dân như phát ra từ bức tượng vậy.

- Để anh ấy ngủ, tôi tin anh ấy là người lương thiện… Dù thế nào

trong làng này cũng không có quân đội đóng quân, người nơi khác đến
cũng rất ít, nguy hiểm không đến ngay đâu! - Người đàn bà nói như van
xin.

Vùng vẫy trong vực sâu giấc ngủ, Luật Phu nghe tiếng người đàn bà

đó hệt như tiếng nước tuôn ra từ dòng suối trong vắt, xoa dịu nỗi đau của
anh. Ôi, là tiếng Thánh mẫu của tôi, không…, là tiếng của người phụ nữ
khác, tôi vẫn còn sống! Lúc này, một Luật Phu đứng trên bờ vực đã không
còn cô độc, trên vách đá không còn sự hoang lạnh, một bờ bãi ngút ngàn
hoa lạc vàng rực rỡ. Những người nông dân chống cuốc ngắm nhìn trời
xanh mây trắng. Bãi cát vàng lặng lẽ chờ đón những cơn mưa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.