GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 8

Luật Phu nhìn anh, trên gương mặt tái mét vì rượu kia hiện rõ nỗi đau buồn
và tình yêu đối với Luật Phu, khe khẽ thì thầm không dứt.

“Ôi! Nàng là Thánh mẫu của ta, lòng nàng chất chứa yêu thương!

Nàng là Thánh mẫu của ta!” - Luật Phu cố động đậy cái lưỡi cứng đờ để
giãi bày nỗi lòng với nàng.

Vợ Luật Phu tháo vát dịu dàng và vô cùng xinh đẹp. “Thánh mẫu uống

rượu bét nhè hả?” - Nàng vui vẻ cười đùa. “Nàng đối với bất kỳ người đàn
ông nào - trừ kẻ thù - đều biết cách an ủi, cho nên nàng là Thánh mẫu, nàng
nuôi kẻ thất nghiệp như ta, nàng trả giá bằng nhục dục, để ta có whisky
uống…”

Luật Phu tựa đầu vào ngực nàng khóc tấm tức. Rồi họ về phòng, mở

cửa sổ. Căn phòng ngập tràn mùi hương êm dịu của hoa nhài. Nàng như
chú mèo con nép sát vào Luật Phu nhắc đi nhắc lại: “Bà Thánh mẫu? Bà
Thánh mẫu”. Nhưng bà Thánh mẫu này có một ngày vì quá lao lực, bỏ Luật
Phu lại mà về thế giới bên kia, từ đó những phút giây trống rỗng và vô vị
dần dần vây lấy Luật Phu.

“Ta và nàng thực sự chỉ có cuộc sống như thế sao?”. Luật Phu ngày

nào cũng suy nghĩ, anh phân tích cuộc sống buồn thảm của người vợ đã
mất, mổ xẻ đời sống của mình, rồi một hôm anh đưa ra được một lý luận,
liền từ vũng lầy của những suy nghĩ phức tạp bơi đến bến bờ tinh thần đơn
thuần mà trần trụi, tư tưởng chất phác. “Tôi đã sống lại và thở!” - Luật Phu
hét toáng lên…

- Anh tỉnh rồi hả? - Tiếng người phụ nữ bình thường mà mềm mại

vang lên.

Luật Phu ngơ ngác đảo mắt nhìn quanh. Pho tượng gỗ đằng sau lư

hương ném điệu cười giễu cợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.