GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 110

Mặc dù ăn cơm cùng các gia nhân và a hoàn, song mâm cơm vẫn chất

đầy cá thịt, một bát lớn đầy món thịt kho trứng mà thường vào dịp năm mới
cô mới được ăn, mà có vẻ bọn a hoàn cũng chẳng thiết ăn. Ma của cô Phan
Hồng Đầu uống hết nhẵn cả một bình rượu Kim Kê, nấc liên tục, người bộ
tộc cô nổi tiếng là thích uống rượu. Các gia nhân và a hoàn đều rất thân tình
tiếp thêm thức ăn vào bát cho Phan Kim Hoa. Ăn cơm xong, bác Thụ
Thanh chưởng quỹ còn bảo đầu bếp gói cho họ một bọc lớn thức ăn còn lại;
có một ít đồ khô, lại có một ít thịt muối. Phan Hồng Đầu vui mừng quá đỗi,
chỗ thức ăn này có thể đủ cho cả nhà mấy người ăn trong vài ngày.

Lúc chia tay, a hoàn riêng của bà chủ là chị A Oanh còn đưa cho Ngân

Hoa một bọc lớn quần áo, nói đây là quần áo cũ mà tiểu thư không mặc đến
nữa, nhưng vẫn còn rất mới, mong Ngân Hoa đừng chê.

- Bác Hồng Đầu, cô Ngân Hoa, bà chủ sẽ đến nhà các vị chơi. Nhưng

phải chờ đến khi nhị thiếu gia trị khỏi chân đã. Nhị thiếu gia đang học
trường y ở Đài Bắc, sắp tốt nghiệp rồi, tương lai sẽ trở thành bác sĩ đấy! -
Chị A Oanh nở nụ cười tươi vui vẻ nói với họ.

- Ăn cơm rồi, lại còn cho chúng tôi nhiều thứ thế này, xin chị chuyển

lời đa tạ của tôi đến bà chủ nhé! - Phan Hồng Đầu vô cùng phấn khởi nói.

Khi họ rời khỏi nhà họ Cung thì đã gần tám giờ, mặt trăng vẫn đang ở

đằng đông, nhờ ánh trăng sáng ngời đó, chiếc xe bò rời khỏi thành phủ, đi
qua công viên Đài Nam đầy hoa cỏ tươi tốt, rồi tiến vào vùng đồng cỏ tăm
tối hoang vu.

Phan Ngân Hoa ngồi trên xe, cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc; nhưng

cảm giác hạnh phúc đó đến từ bữa cơm, hay từ bọc quần áo được cho, hay
từ vẻ khôi ngô tuấn tú của nhị thiếu gia thì chính cô cũng không rõ nữa.

Dì Uông bốc quẻ, là tốt hay là xấu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.