GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 113

lương nữa! Tích góp vào cũng đủ để làm của hồi môn đấy! - Kim Chi Tử
vốn ham lợi nhỏ dường như đã động lòng.

- Con cũng chẳng biết liệu con có phục vụ được nhị thiếu gia hay

không, mọi chuyện đều nghe theo quyết định của Ma, Na vậy! - Phan Ngân
Hoa trái tim đã bay đến tận cái chỗ ấm áp của nhà họ Cung trong thành phủ
rồi, nhưng ngại ngần không dám nói thẳng ra, nên đành đẩy cho cha mẹ cô
quyết định.

- Chóng thì một năm, lâu thì hai, ba năm, Ngân Hoa hãy còn nhỏ tuổi,

chờ đến khi gả chồng thì quay về cũng được. Đến lúc đó, nhị thiếu gia cũng
lấy vợ, khắc có vợ cậu ta chăm sóc, A Hoa của chúng ta lại có thể về nhà. -
Cuối cùng Ma dứt khoát đưa ra quyết định, mọi chuyện như vậy là đã xong
xuôi rồi.

Sau đó Na cô Kim Chi Tử vẫn chưa thực yên tâm, nên đã làm như mọi

người trong bộ tộc vẫn làm, đi mời dì A Xuân đến bói cho Ngân Hoa một
quẻ. Kim Chi Tử sắp sẵn lì xì năm hào, rồi báo cho dì A Xuân chuẩn bị các
thứ chu đáo, rồi mới cùng Ngân Hoa đi đến chỗ dì A Xuân.

Màn đêm tối đen như mực, không có mặt trăng, thậm chí một chút gió

nhè nhẹ cũng không có, chỉ nghe đâu đó vang lên tiếng sấm rền, hình như
sắp có bão. Nhà dì A Xuân nằm trong vườn chuối ở mặt phía Tây của bộ
tộc Tân Điếm, bà cũng nuôi rất nhiều lợn, cho nên vừa bước vào vườn
chuối, ruồi muỗi trùng bọ đã bâu đầy mặt, ngứa không chịu nổi. Mò mẫm
trong bóng tối đến được căn nhà đắp bằng đất, thì thấy một bóng đen trong
ánh đèn dầu mờ ảo ở góc nhà đang làm phép run lên bần bật, đó là dì A
Xuân.

Trên bàn thờ đặt ba cái bình gốm đựng đầy nước cắm cỏ tiêm, ngoài ra

còn có xương đầu lợn, phía trước bình gốm có gạo và rượu mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.