GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 142

ngày cũng gần như đã bán hết. Ông thấy có phần thất vọng, đang chuẩn bị
quay đi thì cô Quế đã tinh mắt nhìn thấy ông từ trước.

- Thầy Cô ơi, em để phần sườn lại cho thầy đây! - Cô dùng âm thanh

lảnh lót có phần dõng dạc gọi ông.

Sự bất ngờ khác thường này khiến Cô An Thuận tí nữa đánh rơi làn

rau. Tại sao cô ấy lại biết trước đây tôi là thầy giáo, mua hàng của cô ấy
cũng đã gần hai tháng, Cô An Thuận chưa từng nhắc đến thân thế của
mình, đương nhiên cô ấy cũng chưa hề nói gì đến những chuyện liên quan
đến cô ta.

- Sao cô lại biết tôi là thầy giáo? - Cô An Thuận hỏi cô với vẻ hoang

mang, bối rối.

- Đương nhiên là biết chứ ạ, em là học trò của thầy mà!

- Cái gì? Cô là học trò của tôi? Sao cô không nói sớm?

- Nếu em nói rồi, em sợ thầy không đến mua hàng của em nữa, em biết

tính của thầy rồi!

Cô ấy nói rất có lý, với tính cách như Cô An Thuận, ông ấy chắc chắn

sẽ tránh tận dụng học trò của mình, sẽ không đến hàng thịt của cô nữa.

- Cô nói rất có lý, không biết cô học tôi ở trường tiểu học nào thế?

- Là trường tiểu học Vĩnh Thụ của phủ thành ạ, lớp 6 Tín(2), là lớp

chăn bò(3), không có ai muốn thi vào trung học cơ sở, khi đó thầy không
muốn lấy tiền dạy thêm, mà ngược lại muốn đến dạy những đứa trẻ nghèo
như chúng em.

- Không giống, không giống! Đó là chuyện cũ từ hơn bốn mươi năm

trước rồi. Em xem ra cũng chỉ khoảng hơn bốn mươi, làm sao có thể là học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.