GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 27

Salla như một con mèo hoang, nhẹ nhàng uyển chuyển tiến đến cạnh

bàn, thắp lên ngọn đèn mỡ hươu. Bỗng nhiên trước mắt sáng bừng lên,
trong quầng ánh sáng vàng rực, Schneider phát hiện ra một Salla đầy mê
hoặc. Cặp vú màu nâu mềm mại kia, đôi chân trần nhỏ bé dưới cái xà rông
kia, lại còn ánh mắt kỳ dị kia nữa; sâu trong con ngươi dường như phát ra
thứ ánh sáng đầy căm hận. Nhưng những cái đó, Schneider không nhìn ra,
dục tình đã che lấp mọi suy nghĩ.

Mọi sự thất ý, trống rỗng, vô vọng, mờ mịt, khát khao trong bao năm

qua tụ lại, làm thành một dòng thác lũ, thúc giục ông ta trút xả; ông ta ôm
lấy Salla, áp đôi môi nóng rực của mình lên cặp má mát lạnh của cô.

- Từ từ đã! Uống một chút rượu đã!

Salla nhẹ nhàng đẩy cơ thể nặng nề của ông, kéo tay ông ngồi xuống.

Trên bàn bày đầy những bình đất đựng rượu kê, thịt hươu tươi ngon, dứa
mọng nước. Johannes Schneider đành nén lại ngọn lửa dục, thong thả ngồi
ăn uống. Salla cứ một lúc lại rót đầy thứ rượu đậm đặc đó vào cốc, rồi cứ
như một con gà mái đẻ trứng, mồm miệng liến thoắng, hoa chân múa tay,
đáng tiếc là Schneider nghe chẳng hiểu gì cả, đành một mực ngồi cười một
cách ngây ngô.

Vẻ lắm mồm của cô làm cho ông ta phát phiền, nhưng thân thể nở

nang cùng thứ rượu kê đậm nồng đã khiến cho ông ta mê man. Ông ta đã
quên hết: giọng nói giận dữ hăm dọa đáng ghét của cấp trên Cornelis
Coyett, cuộc khủng bố Koxinga, lẫn cái cuộc sống thiếu thốn đơn điệu.
Thân người gầy gò đong đưa, những cảm giác bị hành hạ khiến cho ông ta
rúc đầu vào giữa khe ngực của Salla, tựa như con chim trắng đang hấp hối.

- Đừng có ngủ đấy, ông nhìn lên tường xem!

Salla vuốt ve mái tóc lưa thưa của ông ta, giọng nói dịu nhẹ đến nỗi

gần như không nghe rõ. Salla gắng sức đỡ thân người ông dậy, chỉ tay lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.