GIẤC MỘNG XUÂN TRONG NGÕ HỒ LÔ - Trang 84

ra. Nhìn kỹ, hóa ra là cậu láng giềng quý hóa Giang Tân Sinh của tôi.
Giang Tân Sinh ngẩng mặt nhìn trăng, hét một hơi dài như sói tru, rồi ghé
sát chuồng lợn, đứng bất động như một pho tượng. Cặp kính của cậu ta
phản vào ánh trăng sáng lấp lánh, cậu lầm lầm nét mặt ngóng nhìn một lúc,
điều này làm tôi có phần kinh ngạc.

Tôi không biết từ bao giờ Giang Tân Sinh lại nảy sinh hứng thú và

tình yêu sâu đậm với thứ động vật bẩn thỉu này. Thế là lòng hiếu kỳ bỗng
nổi lên, tôi bước xuống chiếc cầu thang ọp ẹp, đến bên cậu ta.

- Tân Sinh, nửa đêm canh ba cậu ra đây làm gì vậy? - Tôi vỗ vỗ vào bả

vai cậu ta.

- Anh xem! Đàn lợn này thật vô lo vô nghĩ, trông chúng ngủ thật ngon

lành! - Cậu ta ngẩng đầu lên chậm rãi nói bằng giọng buồn bã, chẳng khác
gì cậu là bà mẹ nhân từ, còn đàn lợn kia là những đứa con yêu của cậu vậy.
Tôi suýt bật cười bởi điệu bộ của cậu ta.

- Hì hì! Thì ra cậu học khoa thú y, tôi có nằm mơ cũng không ngờ

được cậu lại thích lợn như thế! - Tôi thực sự không hiểu vì cớ gì mà đàn
lợn này lại khiến cậu ta đăm chiêu ủ dột như vậy.

- Không! Em học khoa Vật lý cơ ạ! Có điều em xưa nay vốn rất thích

nghiên cứu động vật, anh không biết chứ, lợn vốn là loài ưa sạch sẽ nhất,
nếu anh nuôi chúng nơi cao ráo, thoáng đãng thì chúng sẽ vừa nhanh lớn
vừa béo tốt! - Cậu ta vẫn giữ giọng điệu thương cảm, cứ như đám lợn là
những chú gấu trúc cao quý đáng yêu vậy.

- Lợn là loài vật ưa sạch sẽ? Hì hì, đúng là tin giật gân đây! - Tôi

không nhịn được, bật ra tràng cười khanh khách, cảm thấy vui hết chỗ nói.

Tôi quan sát kỹ đàn lợn này từ cái bụng béo nung núc cho đến cái đầu

múp míp, đôi tai như cái quạt, tôi chẳng thấy chỗ nào đáng yêu, chỉ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.