GIẤC NGỦ DÀI - Trang 140

Tôi châm thuốc và không để ý tới anh ta. Anh ta lôi ra hai tách cà phê từ

chiếc hộp mạ kền đã nhơ nhuốc và để chúng trước mặt chúng tôi. Anh ta
nhìn chai lúa mạch đen, nín thở và nói một cách mệt mỏi: “Được rồi, tôi sẽ
canh chừng đường khi hai người rót rượu.”

Anh ta đi và đứng ở cửa sổ trưng bày, quay lưng về phía chúng tôi, tai anh

ta vểnh lên.

“Cả người tôi đều muốn làm điều này,” tôi nói và mở nắp chai whiskey,

rót vào cốc cà phê. “Đội thừa hành pháp luật ở thị trấn này thật kinh khủng.
Suốt thời gian lệnh cấm, chỗ của Eddie Mars là một câu lạc bộ đêm và họ có
hai người đàn ông không mặc thường phục ở hành lang mỗi đêm để xem xét
những vị khách không mang rượu của mình tới thay vì mua nó tại nơi đó.”

Viên thư ký đột ngột quay lại và đi ra phía sau quầy thu ngân và ra sau

cánh cửa kính của phòng kê đơn.

Chúng tôi nhấp ly cà phê đã pha của mình. Tôi nhìn gương mặt của

Vivian qua tấm gương phía sau của chiếc bình cà phê. Gương mặt căng
thẳng, xanh xao, xinh đẹp và hoang dại. Đôi môi đỏ và ráp.

“Cô có đôi mắt quỷ quyệt,” tôi nói. “Điều gì Eddie Mars có ở cô?”
Cô ta nhìn tôi ở gương. “Tôi đã lấy rất nhiều tiền của ông ta tối nay ở trò

chơi cò quay, bắt đầu với 5 nghìn tôi vay ông ta hôm qua và ông phải sử
dụng tới nó.”

“Điều đó có thể khiến ông ta đau lòng đấy. Cô nghĩ ông ta cử kẻ đòi thuê

đó đi theo cô à?”

“Kẻ đòi thuê nào?”
“Anh chàng với khẩu súng."
“Anh có phải là một kẻ đòi thuê không?”
“Dĩ nhiên,” tôi cười. “Nhưng nói một cách chặt chẽ thì một kẻ đòi thuê là

mặt không đúng của một hàng rào.”

“Tôi thường băn khoăn liệu có mặt không đúng không nhỉ.”
“Chúng ta đang đi không đúng chủ đề rồi. Eddie Mars có gì với cô?”
“Ý anh là nắm giữ tôi hay điều gì tương tự thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.