GIẤC NGỦ DÀI - Trang 187

Tôi dựa người vào cô ta, ép cô ta vào tường. Tôi để miệng mình sát mặt

cô ta và nói chuyện với cô ta bằng cách đó.

“Không cần vội. Tất cả đã được sắp xếp trước rồi, chuẩn bị lần cuối cho

đến chi tiết cuối cùng, chính xác đến từng giây. Chỉ giống một chương trình
phát thanh thôi. Không phải vội gì cả. Hãy hôn tôi, Tóc giả Màu bạc.”

Gương mặt cô dưới miệng tôi như đá vậy. Cô giơ hai tay lên, giữ lấy đầu

tôi và hôn mạnh lên đôi môi tôi. Môi cô cũng như đá.

Tôi đi qua cánh cửa, nó đóng lại phía sau tôi không một tiếng động, cơn

mưa thổi dưới cổng mái vòm, không lạnh như đôi môi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.