GIẤC NGỦ DÀI - Trang 62

lặng dựa vào cánh cửa trước bị khoá. Cô chầm chậm đưa tay lên hàm răng
và cắn ngón cái ngộ nghĩnh. Có một vài vết tím dưới mắt cô, gương mặt cô
trở nên trắng bệch vì căng thẳng.

Nở một nửa nụ cười về phía tôi. Cô nói: “Xin chào,” với một giọng mỏng,

dễ gãy. “Cái...gì?” Câu hỏi nhỏ dần và cô lại tiếp tục cắn tay.

“Có nhớ tôi không?” Tôi nói. “Doghouse Reilly, người đàn ông quá cao.

Có nhớ không?”

Cô gật đầu và gương mặt nở một nụ cười nhanh ngớ ngẩn.
“Hãy đi vào trong nào,” tôi nói. “Tôi có một chìa khoá. Cừ không?”
“Cái gì?”
Tôi đẩy cô sang một bên và đút chìa khoá vào cửa, mở ra và đẩy cô gái

qua cánh cửa. Tôi lại đóng cửa và đứng đó ngửi. Nơi này trông thật kinh
khủng vào ban ngày. Chiếc thuyền mành Trung Quốc ở trên tường, mấy vật
dụng làm bằng gỗ tếch, cái thảm, mấy chiếc đèn kiểu cách, màu sắc lộn xộn,
cột gỗ cao khắc các biểu tượng vật tổ, một bình ê te và cồn thuốc phiện, tất
cả những thứ này ban ngày là một đống bẩn thỉu lộn xộn, như một bữa tiệc
tàn

Cô gái và tôi đứng nhìn nhau. Cô cố giữ một nụ cười xinh xắn trên gương

mặt nhưng gương mặt cô quá mệt mỏi đến nỗi không thể bị làm phiền nữa.
Trông nó vẫn rất trống rỗng. Nụ cười như nước xoá cát, làn da tái thô ráp
mọng dưới đôi mắt ngạc nhiên trống rỗng. Chiếc lưỡi trắng liếm hai khoé
miệng. Một cô gái bé nhỏ xinh đẹp, được chiều chuộng không thông minh
lắm đã hành động rất sai mà không ai làm gì cả. Những kẻ giàu có chết tiệt.
Họ làm phiền tôi. Tôi lăn điếu thuốc trong mấy ngón tay, đẩy mấy cuốn sách
ra xa và ngồi lên phía cuối một chiếc bàn. Tôi châm thuốc, thở một chùm
khói, nhìn hàm răng và ngón tay cái của cô chốc lát trong im lặng. Carmen
đứng trước mặt tôi, như một cô học sinh hư trong văn phòng của hiệu
trưởng.

Cuối cùng tôi cũng hỏi: “Cô làm gì ở đây?”
Cô nắm lấy một mảnh áo khoác của mình và không trả lời.
“Cô nhớ được gì về đêm qua?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.