GIẤC NGỦ DÀI - Trang 94

tiếng bước chân nhưng không chắc lắm. Tôi đi xuống quả đồi, qua một dãy
nhà rưỡi, quay đầu ở ngã tư và tăng tốc độ. Tôi nghe thấy âm thanh của
tiếng huýt sáo bị tắc dọc theo vỉa hè. Sau đó là tiếng bước chân. Tôi lại đỗ
xe và lao ra giữa hai xe ô tô và đi xuống chầm chậm. Tôi lấy khẩu súng ổ
quay nhỏ của Carmen ra khỏi túi.

Âm thanh tiếng bước chân trở nên rõ hơn và tiếng huýt sáo vẫn nghe rất

vui vẻ. Trong giây lát, chiếc áo chẽn xuất hiện. Tôi bước ra ngoài giữa hai
chiếc xe và nói: “Có diêm không, anh bạn?”

Chàng trai tiến tới chỗ tôi, tay phải đưa nhanh vào túi chiếc áo chẽn. Đôi

mắt ướt, lấp lánh dưới ánh sáng của chùm đèn điện tròn. Đôi mắt sẫm ướt có
hình quả bơ, khuôn mặt xanh xao điển trai với mái tóc đen lượn sóng mọc
thấp trên trán ở hai điểm. Một anh chàng thực sự đẹp trai, anh chàng làm ở
quầy sách của Geiger.

Cậu ta đứng đó nhìn tôi trong im lặng, tay phải vẫn để ở mép chiếc áo

chẽn, nhưng vẫn chưa để ở phía trong. Tôi cầm khẩu súng ổ quay nhỏ bên
hông.

“Hẳn là cậu phải nghĩ tới nữ hoàng đó rất nhiều,” tôi nói.
“Đi... ông,” cậu ta nói nhỏ, bất động giữa những chiếc xe đang đỗ và bức

tường chắn cao một mét rưỡi phía trong vỉa hè.

Một tiếng còi kêu lên từ phía xa đang đi lên quả đồi dài. Đầu cậu ta hướng

về phía có âm thanh. Tôi bước lại gần và dí khẩu súng của mình vào chiếc
áo chẽn của cậu ta.

“Tôi hay cảnh sát?” Tôi hỏi.
Đầu cậu ta nghiêng một chút như thể vừa mới bị tôi tát xong. “Ông là ai?”

Cậu ta cằn nhằn.

“Bạn của Geiger.”
“Tránh ra tôi xa, đồ chết tiệt.”
“Cậu nhóc, đây là một khẩu súng nhỏ. Tôi sẽ bắn vào bụng cậu và sẽ mất

ba tháng để cậu có thể đi lại được nếu cậu khỏe. Vì thế cậu có thể đi tới
phòng xăng mới rất đẹp ở Quentin.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.