GIẤC NGỦ DÀI - Trang 97

Cậu ta dừng lại lấy nó nhanh như chớp. Chẳng có điều gì chậm rãi trong

chuyển động đó cả. Tôi thụi một quả đấm vào một bên cổ cậu ta. Anh chàng
đổ xuống một bên, chộp lấy khẩu súng nhưng không tới nơi. Tôi nhặt nó lên
và ném vào xe. Chàng trai đứng dậy, liếc mắt rất to. Cậu ta ho và lắc đầu.

“Cậu không muốn đánh nhau. Cậu đã mất quá nhiều cân nặng.”
Cậu ta muốn đánh, lồm cồm lao vào tôi như một chiếc máy bay từ chiếc

máy phóng, với đầu gối tôi trong một pha cản phá lao vào. Tôi bước qua
một bên, túm lấy đầu cậu ta, để nó ở một tư thế lúng túng. Cậu ta đập xuống
đất rất mạnh, chân ở phía dưới, đủ để dùng tay với tôi ở chỗ bị đau. Tôi vặn
mạnh cậu ta quay tròn và nâng lên cao hơn một chút. Tôi giữ cổ tay phải với
tay trái và quay xương hông về phía cậu ta và trong chốc lát, nó ở thế cân
bằng về sức nặng. Dường như chúng tôi như bị treo lơ lửng dưới ánh trăng
mù sương, hai sinh vật kỳ cục chân đập mạnh xuống đường với hơi thở hổn
hển đầy cố gắng.

Tôi để phía trước tay phải ở khí quản của cậu ta và dồn tất cả sức mạnh

của cả hai cánh tay trong đó. Chân cậu ta bắt đầu chuyển điên cuồng và hơi
thở không còn hổn hển nữa. Cậu ta bị kẹp chặt. Chân trái ườn ra khỏi một
bên, đầu gối chùng xuống. Tôi giữ như thế khoảng một nửa phút. Cậu ta
chùng xuống trên cánh tay tôi, một trọng lượng khổng lồ gần như tôi không
thể giữ được. Rồi tôi thả xuống. Cậu ta nằm ườn dưới chân tôi, người rất
lạnh. Tôi đi tới chỗ chiếc xe và lấy một đôi xích khỏi ngăn để găng tay và
vặn hai cổ tay cậu ta và xích lại. Tôi nâng nách cậu ta lên và cố lôi tới sau
hàng rào, khuất tầm mắt trên đường. Tôi trở lại xe và đi lên đồi cách đó 30
mét và khoá lại.

Cậu ta vẫn còn bất tỉnh khi tôi quay trở lại. Tôi mở cửa, lôi cậu ta vào

nhà, đóng cửa lại. Bây giờ cậu ta bắt đầu thở hổn hển. Tôi bật đèn lên. Mắt
cậu ta chớp chớp và chầm chậm nhìn tôi.

Tôi cúi xuống, đứng cách đầu gối cậu ta và nói: “Im lặng nếu không cậu

sẽ nhận như thế nữa hoặc hơn đấy. Hãy nằm im và nhịn thở, nhịn thở đến
khi cậu không thể nhịn lâu hơn nữa và nói với bản thân rằng cậu phải thở,
mặt cậu bị thâm tím, nhãn quan cậu sắp vọt ra và giờ cậu sẽ thở, nhưng cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.