GIẤC NGỦ DÀI - Trang 99

Những cây nến đen chập chờn trong cơn gió vào qua cánh cửa mở. Những

giọt sáp đen chảy từ từ. Không khí trong phòng độc hại và không thật. Tôi đi
ra, đóng cửa lại và trở vào phòng khách. Chàng trai không hề di chuyển. Tôi
đứng im lắng nghe tiếng còi báo động. Tất cả là ở chỗ thời gian và những gì
Agnes sẽ nói với cảnh sát. Nếu cô ta nói về Geiger, cảnh sát có thể ở đó bất
cứ lúc nào. Nhưng cô ta có thể không khai đến mấy giờ. Thậm chí cô ta có
thể đã trốn đi.

Tôi nhìn xuống chàng trai. “Muốn ngồi dậy không, con trai?”
Cậu ta nhắm mắt và giả vờ ngủ. Tôi đi tới chiếc bàn và cầm chiếc điện

thoại màu dâu chín, gọi tới văn phòng Bernie Ohls. Ông đã về nhà lúc 6h.
Tôi lại quay số nhà riêng. Ông đang ở nhà.

“Marlowe đây,” tôi nói. “Những người của ông có tìm thấy khẩu súng ổ

quay trên phố của Owen Taylor sáng nay không?”

Tôi có thể nghe thấy tiếng ông hắng giọng và sau đó tôi có thể nghe thấy

tiếng ông cố gắng không để lộ sự ngạc nhiên trong giọng nói của mình.
“Điều đó sẽ có ở các tít báo cáo của cảnh sát,” ông nói.

“Nếu vậy, khẩu súng sẽ thiếu ba viên đạn.”
“Làm thế quái nào mà cậu lại biết điều đó?” Ohls hỏi lặng lẽ.
“Tới 7244 Laverne Terrace, qua đại lộ Laurel Canyon. Tôi sẽ chỉ cho chỉ

cho ông chỗ những viên đạn đi.”

“Chỉ thế thôi à?”
“Chỉ thế thôi.”
Ohls nói: “Hãy nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu sẽ thấy tôi tới quanh góc phố?

Tôi nghĩ cậu đã hành động khá kín đáo trong chuyện đó.”

“Kín đáo không phải là từ dành cho chuyện này,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.