GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 16

lần trong đôi tháng trước để yêu cầu họ kềm chế lại. Mẹ hẳn đã tin rằng, bà
càng la mắng lớn tiếng về điểm trung bình của Ronnie, hay bạn bè của
Ronnie, hay việc Ronnie tiếp tục lờ đi lệnh cấm túc, hay những rắc rối của
cô – đặc biệt là những rắc rối – thì càng có khả năng sẽ khiến cho Ronnie
quan tâm nhiều hơn.

Được rồi, bà không phải người mẹ tệ hại nhất. Bà thật sự không phải. Và

khi cảm thấy khoan dung, Ronnie thậm chí phải thừa nhận rằng bà khá tốt
trong chừng mực những người mẹ có thể có. Chỉ là mẹ cô bị mắc vào vài
lệch lạc thật kỳ lạ là trẻ con không bao giờ lớn lên, và Ronnie đã ao ước
hằng trăm lần rằng giá cô được sinh ra vào tháng Năm thay vì tháng Tám.
Đó là lúc cô đủ mười tám tuổi và mẹ cô không thể ép buộc cô làm điều gì
nữa. Một cách hợp pháp, cô đủ tuổi để có những quyết định của chính cô,
và có thể nói ngay rằng việc đến đây không nằm trong danh sách phải làm
của cô.

Nhưng ngay lúc này đây, Ronnie không có bất kỳ lựa chọn nào. Vì cô

vẫn còn mười bảy. Vì trò bịp bợm của ngày tháng. Vì Mẹ cô hiểu biết về ba
tháng còn lại của cô sớm hơn cô có thể. Điều đó có nghĩa gì ? Không màng
đến việc Ronnie đã nài xin dữ dội đến thế nào, dù cho cô kêu ca, hay la
thét, hay khóc lóc về kế hoạch mùa hè, nó vẫn không khác biệt được chút
nào. Ronnie và Jonah phải trải qua mùa hè với cha cô, và chấm hết. Không
nếu, và, hay nhưng nhị gì, là cách mẹ cô diễn đạt. Ronnie đã được học để
bất chấp những biểu hiện đó.

Ngay khi qua khỏi cầu, giao thông mùa hè chậm lại, những chiếc xe hơi

xếp hàng trườn tới. Xa khỏi lề đường, giữa những ngôi nhà, Ronnie thoáng
thấy biển cả. Ái chà! Làm như cô quan tâm ấy.

“Tại sao mẹ bắt tụi con làm điều này vậy?” Cô rên rỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.