GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 416

Tôi sắp chết. Ông nghĩ lần nữa.

Steve nhớ lại rằng ông đã cuộn chặt đôi tay lại với nhau, kinh ngạc rằng

chúng không run rẩy. Nếu như chúng có bao giờ run rẩy, ông nghĩ, đó ắt
phải là lần này. Nhưng chúng trơ trơ và lặng lẽ như chiếc bồn rửa chén
trong bếp.

“Tôi còn được bao nhiêu thời gian?”

Vị bác sĩ dường như nhẹ nhõm khi cuối cùng sự yên lặng đã bị phá vỡ.

“Trước khi chúng ta bắt đầu thảo luận điều đó, tôi muốn nói về một vài lựa
chọn của anh.”

“Không có lựa chọn nào.” Steve nói. “Cả ông và tôi đều biết điều đó.”

Nếu vị bác sĩ có ngạc nhiên về câu đáp của ông, ông ta cũng không tỏ ra.

“Luôn luôn có những lựa chọn.” Ông ta nói.

“Chẳng gì có thể trị nổi. Ông đang định nói về chất lượng cuộc sống.”

Vị bác sĩ đặt tập hồ sơ của ông sang một bên. “Phải.” Ông ta nói.

“Bằng cách nào chúng ta có thể thảo luận về chất lượng cuộc sống nếu

như tôi không biết tôi còn được bao nhiêu thời gian ? Nếu tôi chỉ còn một
vài ngày, có nghĩa là tôi nên bắt đầu thực hiện vài cuộc điện thoại”

“Anh có nhiều hơn vài ngày.”

“Nhiều tuần chăng?”

“Phải, dĩ nhiên…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.