GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 484

tai nạn. Ông ấy không phải kiểu người đó. Và thêm một điều này nữa. Và
với mọi thứ cha đã nói, điều này là quan trọng nhất.”

“Đó là điều gì?”

“Con cần học cách tha thứ.”

Cô khoanh tay lại. “Con đã tha thứ cho Will rồi. Con đã để lại cho anh ấy

tin nhắn…”

Thậm chí trước khi cô kết thúc câu, cha cô đã lắc đầu. “Cha không nói về

Will. Con cần học cách tha thứ cho bản thân trước.”

Đêm đó, dưới đáy chồng thư mà cha cô đã viết, Ronnie tìm thấy một bức

thư khác, một bức thư cô chưa mở. Ông hẳn đã thêm nó vào chồng thư gần
đây thôi, vì nó không có tem hoặc dấu bưu điện.

Cô không biết liệu ông muốn cô đọc nó bây giờ hay nó có nghĩa là cô sẽ

đọc nó sau khi ông mất. Cô cho rằng cô có thể hỏi ông, nhưng cô đã không.
Thật ra, cô không chắc cô muốn đọc; đơn giản là việc cầm chiếc phong bì
làm cô sợ hãi, vì cô biết đó là bức thư cuối cùng ông viết cho cô.

Căn bệnh của ông tiếp tục tiến triển. Dù họ vẫn tuân theo công việc

thường ngày của họ - ăn, đọc, và lấy những cuộc đi dạo xuống bãi biển –
cha cô đang dùng nhiều thuốc hơn cho cơn đau của ông. Có những lần mắt
ông đờ đẫn và mất tập trung, nhưng cô vẫn có cảm giác rằng liều thuốc
không đủ mạnh. Đôi lúc cô thấy ông nhăn mặt khi ông ngồi đọc sách trên
ghế sofa, ông nhắm mắt và khom người, gương mặt ông như một mặt nạ
trong cơn đau. Khi điều đó xảy ra, ông ghì chặt bàn tay cô, nhưng khi từng
ngày trôi qua, cô nhận ra cái siết tay của ông trở nên yếu dần. Sức mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.