GIAI ĐIỆU CUỐI CỦA CHA - Trang 512

Ronnie chỉ vừa vặn nghe được bà nói. Thay vì thế, cô nhìn chằm chằm

vào Will. Anh mặc bộ lễ phục màu đen, tóc anh dài hơn, và ý nghĩ đầu tiên
của cô là điều đó khiến anh trông chững trạc hơn. Anh đang nói chuyện với
Galadriel, nhưng ngay khi anh nhìn thấy cô, cô thấy anh giơ một ngón tay
như thể yêu cầu cô giữ lại ý nghĩ đó.

“Con cần thêm vài phút nữa, được không?” Cô nói mà không rời mắt

khỏi Will.

Cô đã không mong anh đến, không mong được gặp anh lần nữa. Cô

không biết việc anh ở đây có ý nghĩa gì, và không chắc liệu cô đang có cảm
giác ngây ngất, hay đau đớn, hoặc cả hai nữa. Cô lấy một bước về hướng
anh và ngừng lại.

Cô không thể đọc được biểu hiện của anh. Khi anh bắt đầu tiến về hướng

cô, cô nhớ đến cách anh trượt trên cát trong lần đầu tiên cô gặp anh; cô nhớ
nụ hôn của họ trên bến tàu trong đêm đám cưới của chị anh. Và cô nghe lại
những lời lẽ cô đã nói với anh vào đêm họ chia tay. Cô bị vây hãm bởi một
cơn bão những cảm xúc xung đột – khao khát, hối tiếc, mong ước, sợ hãi,
đau buồn, yêu thương… Quá nhiều điều để nói, tuy vậy, họ có thể thực sự
bắt đầu nói điều gì đây, trong tình thế ngượng nghịu này, khi quá nhiều thời
gian đã trôi qua?

“Chào anh.” Giá như em có năng lực ngoại cảm, và anh có thể đọc được

tâm trí em.

“Chào em.” Anh nói. Anh có vẻ đang tìm kiếm điều gì đó trên gương

mặt cô, nhưng đó là điều gì thì cô không biết.

Anh không tiến đến nữa, và cô cũng không vươn tới anh.

“Anh đã đến.” Cô nói, không thể ngăn lại vẻ ngạc nhiên trong giọng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.