GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 102

Khúc sông ở đây sao yên lành quá, cây sung bên bến sông vẫn xanh um,

mặt nước vẫn lặng lờ và mấy hòn đá đặt trên bến vẫn sạch sẽ, nhẵn bóng.
Tôi bàng hoàng như nhìn thấy một cảnh nào ở trong cơn mộng hoặc mắt
mình đã hoa lên rồi. Chúng tôi vừa dừng lại bến thì đằng sau cũng có vài
người khác chạy đến. Thái hỏi:

- Chạy ở mô tới?

- Ở bên nhà thờ.

- Ở cung An Ðịnh.

- Thấy chi không?

- Chắc sập hết rồi, bắn dữ lắm.

Thu chạy xuống bến. Mấy con đò như bỏ hoang không người ở. Chúng

tôi gọi mãi mới có một chị đàn bà ló ra.

- Cái chi rứa?

- Cho chúng tui qua sông với bà ơi.

Người đàn bà lắc đầu:

- Không được mô. Ðang đánh nhau dưới nớ, ra giữa sông lỡ đạn trúng

mần răng.

- Chị ở đây cũng trúng rứa.

- Thà tui chết một mình. Tui còn một mình mà.

Giọng chị lạnh như đồng. Thái năn nỉ:

Chị làm phước cho tụi tui qua bên nớ. Bên nớ có nhà quen không tụi tui

chết hết ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.