GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 123

gánh còn nằm tựa bên vai. Vũng máu đã khô bong từng miếng trộn với cát
bẩn. Bên cạnh những xác người bị banh ngực, bể đầu, cụt tay chân, những
cánh tay khúc chân mất biệt như có ai đến đánh cắp. Tôi nghĩ đến đàn chó
hoang mấy ngày nay lang thang trong thành phố, nhưng tôi không còn đủ
sức để sợ hãi nữa. Bây giờ phải chạy để thoát đã. Một vài người bị thương
đang nằm rên rỉ, những cánh tay chờn vờn đưa theo níu lấy ống quần, vạt
áo. Những tiếng kêu xin:

- Ðem tôi theo với. Cứu cho với, trời ơi.

Nhưng tôi vẫn đạp qua họ mà đi, nhiều người khác cũng đạp qua họ mà

đi. Tôi bị một bàn tay níu lấy ống chân quần. Tôi giựt mạnh, tiếng vải rách
soạt. Mặc kệ, tôi phải sống trước đã, dù sống thêm một giây, một giờ hay
mấy giờ đồng hồ nữa.

- Chỗ ni nguy hiểm lắm, chắc họ sắp đụng nhau tới nơi rồi.

Thái nói chưa dứt câu đã nghe những tiếng chóc chóc từ trong các khu

vườn nã xuống phía bờ sông. Phía sông, từng loạt tiểu liên đại liên nã lên
dữ dội. Thái không kịp thêm ý kiến gì nữa. Nó nhảy phóc lên khỏi hố bom:

- Chạy.

Chúng tôi chạy theo. Tiếng đạn từ các vườn dưới mặt sông bắn loạn xạ.

Không thể chạy nổi nữa, chúng tôi bò lăn dưới đất.

- Cứ bò tới, cứ lăn lăn tròn, lăn theo con nì.

Thái hô lớn nhưng nghe tiếng được tiếng mất:

- Bác chạy nơi chỗ nớ tề. Chạy ra đằng sau bức tường đó.

Thái cầm chặt tay tôi lại:

- Ðể bác chạy trước chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.