GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 149

Ðộ hai phút sau thì tiếng súng trên trời thưa dần mà máy bay cũng đi

mất, chỉ còn tiếng súng dưới đất bắn lên thì vẫn đì đẹt nổ thêm vài phút
nữa, cho tới khi có lệnh truyền:

- Ngưng."

Tiếng ngưng đi từ góc vườn này qua góc vườn khác, vang vang trên mặt

đất và tiếng súng cũng tắt dần, dồn về vài tiếng lẻ trước khi ngưng hẳn. Má
tôi dặn không được đứa nào trồi lên miệng hầm hết. Có tiếng đấm cửa:

- Có ai trong nhà ra công tác giùm.

Tôi đoán chắc lại bắt đi khiêng xác chết, xác bị thương. Má tôi ra dấu

cho mọi người im lặng. Nhưng không được, cánh cửa bị báng súng dọng
mở toang, nhiều tiếng chân đi vô nhà:

- Tất cả lên khỏi hầm hết.

Má tôi lên trước, rồi tới mấy bà già, mấy chị đàn bà ôm con. Trúc ở lại

với tôi, còn Oanh cực chẳng đã phải chuồi lên. Một bà già đưa cho nó đứa
nhỏ mới đầy năm, mẹ nó đã chết từ hôm tiếng súng đầu tiên nổ. Oanh bọc
kín đứa nhỏ trong tấm khăn bông, run rẩy lên khỏi miệng hầm. Tôi nghe
tiếng đàn ông hỏi:

- Ai không có con dại?

Hình như vài chị đàn bà phải đi. Có tiếng anh chàng giải phóng trẻ tuổi

vẫn gác ngoài ngõ nói:

- Cô này mới đẻ dậy, đang yếu.

Vậy là thoát được rồi. Hú hồn cho con Oanh. Một lát sau tôi thấy nó bế

đứa nhỏ xuống, tay chân nó vẫn như còn run rẩy. Tôi đỡ đứa bé cho nó và
mừng thầm là đứa nhỏ đã ngoan ngoãn không khóc. Tôi nào ngờ nó thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.