GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 158

Trúc lắc đầu. Mặt nó tái xanh. Nhưng rồi nó cũng phụ với mọi người

băng bó cho hai kẻ bị thương. Máu chảy đọng vũng giữa nhà. Trúc vừa che
mặt vừa xé cái áo cánh trắng để làm băng. Ngoài đường, ngoài vườn lại có
nhiều tiếng hét lớn. Chắc lại có kẻ bị thương rồi.

Ôn Minh ngoắc tôi lên:

- Lên đây, mắc đánh nhau, họ không vô bắt mô mi sợ.

Tôi lên đứng cạnh hai người đàn ông bị thương. Tiếng rốc kết đã thưa

dần, nhưng máy bay vẫn còn lượn thêm nhiều vòng ở trên trời. Tiếng đạn
dưới đất bắn lên cũng thưa thớt hơn. Rồi một toán hàng xóm xông vô nhà,
họ kêu khóc như ri:

- Nhà tui cháy rồi bà con ơi.

- Thằng con tui chết không mang đi được.

- Ôn Minh ơi, sang đem thằng con nhỏ của tôi qua với. Nó bị kẹt giữa

đống gạch rồi.

Ðám đông kêu khóc như ri. Má tôi lại hỏi thăm tin tức bên ngoài. Ôn

Minh giao hai người bị thương cho chúng tôi rồi băng ra ngoài cửa. Tôi chỉ
kịp kêu một tiếng:

- Ôn...

Một loạt súng nổ ròn ngay đầu cổng. Thôi rồi, chắc ôn Minh đã bị

thương. Oanh đẩy cửa: Ôn ơi, ôn ơi. Nó chạy ra nhưng má tôi đã ngăn kịp.
Tiếng ôn Minh nạt nộ ai ở đầu ngõ. Oanh vừa quay vào thì có tiếng đẩy
cửa. Người lính giải phóng trẻ tuổi gác trước cổng nhà đi vào. Hắn ôm một
cánh tay. Má tôi vội đẩy tôi xuống hầm trước khi hắn nhìn ra kịp.

- Răng rứa, ôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.