GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 186

- Có ai mua vàng không? Ngoài đường, đoàn người tản cư về, họ bán

một lượng vàng có mấy trăm bạc hoặc đổi lấy gạo.”

Mợ Giáo cười cay đắng:

- Một cục vàng đổi một hột gạo cũng không được. Có mà điên.

Thái nhìn làn mưa bụi, than thở:

- Mưa ri khó đánh lắm. Bên mình có hơi cay nhưng mưa như ri làm răng

mà thả được, nước mưa sẽ làm trôi hết.”

Cậu Giáo lắc đầu:

- Thôi, có người ta có mình, mi than thở làm chi.

Mấy đứa con nít bỗng từ ngoài đường chạy ùa vào, mặt mày hớt hơ hớt

hải. Rồi tiếng cả một đoàn xe rầm rộ kéo tới. Tôi nhìn ra đã thấy một đoàn
xe Mỹ chạy từ phía Phú Bài lên. Nhiều người Mỹ nhảy xuống xe, nằm sát
hai bên đường và bắn chỉ thiên ròn rã. Họ bắn cả vào rẫy, vào núi. Cậu
Giáo hét mọi người vô hầm. Tất cả các cửa ngõ đều được đóng chặt lại.

Tiếng súng nổ như bắp rang từng loạt rồi xa dần. Đoàn xe rần rật chạy

qua, có nhiều người chạy vào nhà, không kịp nằm mọp ngoài sân nơi chiếc
bể cạn đợi đoàn xe chạy qua hết, tiếng súng xa dần mới đập cửa rầm rầm.
Má tôi thì thầm:

- Má thấy ở nơi ni cũng không yên chi hết. Răng mà má lo quá con ơi.

Má tôi lại có ý định đi tản cư nữa. Lần này thì chính má tôi đề nghị.

Nhưng tôi đổi ý. Tôi biết là có chạy đi đâu thì tình cảnh cũng chả khá hơn.
Má tôi làm thinh.

Ngoài đường đã hoàn toàn vắng vẻ. Bóng tối ập xuống rất nhanh. Mưa

bụi dày dần và không khí lạnh toát. Má tôi ngồi bó gối trong góc phản gỗ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.