GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 221

Một lúc sau, tiếng chân từ ngoài vườn đi vào giữa sân. Tôi nghe tiếng lao

xao:

- Tại nó chạy. Nó đúng là quân tay sai cho Mỹ ngụy.

- Nó chết hẳn chưa đó?

- Chưa chết rồi cũng chết. Mà có thiệt nó làm cho Mỹ không?

- Nó làm cho Mỹ mà. Ngày thường tui thấy nó có nhiều đô la lắm.

- Vậy thì đúng rồi.

- Không có tui thì nó trốn được rồi. Trong xóm ni ai chạy trốn đàng trời

tui cũng biết. Tụi nó phải trả nợ máu, phải không, thưa đồng chí tổ trưởng.

- Ðồng chí tích cực lắm.

Tôi nghe giọng người điểm chỉ viên quen quen. Hình như bác ta ở đâu

trong xóm trong. Hường cũng định lên tiếng thì mạ tôi đã gắt nhỏ:

- Im đi, nó nghe nó vô chừ.

Chúng tôi im lặng. Nhưng rồi có tiếng xô cửa rồi tiếng chân đi vào nhà:

- Nhà đi đâu vắng hết rồi. Chúng tôi mời lên có chút chuyện.

Mạ tôi lật đật chui ra. Rồi Hường cũng chui ra.

- Dạ.

- Có người mới bị bắn sau vườn. Chúng tôi sẽ cho người tới đem chôn.

Chúng tôi muốn dặn lại là đừng có chứa chấp bọn Mỹ ngụy. Xin bác hãy
giúp chúng tôi, tức là giúp đảng, giúp nước nhà độc lập.

Má tôi dạ dạ luôn miệng. Một giọng khác nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.