GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 262

- Từ Đàm.

- Bác ở mô?

- Bến Ngự.

Thái reo lên và cầm chặt tay tôi kéo chạy. Vào tới nhà. Thái la lớn:

- Trên Từ Đàm tản cư về. Có người về.”

Nhưng khi má tôi chạy ra được thì đoàn người đã đi xa. Những đoàn

người khác tiếp tục kéo về. Họ ở những vùng khác. Bên phố, trên Bến Ngự,
trên ga, Phú Cam. Một người ở Bến Ngự cho biết là trên Từ Đàm kẹt lắm,
bộ chỉ huy Việt cộng vẫn đóng ở đó. Và quân Mỹ đã dàn tới bên kia cầu
Bến Ngự.

Má tôi lại thất vọng. Buổi trưa, dù có đồ ăn ngon dưới Thủy Dương gửi

lên, không ai cảm thấy ngon. Hình ảnh cô bé với đống ruột lòng thòng chờ
chết từng giây từng phút bên lề đường làm tôi xốn xang.

Khi chúng tôi ăn cơm xong, ở ngoài đường lại thấy từng tốp lính từ phía

quốc lộ đi vào thành phố, qua An Cựu. Họ mang ba lô, súng ống, người này
cách người kia chừng nửa thước, và hoàn toàn im lặng. Họ không ngó
ngang hai bên nhà cửa đường phố. Thái nhận ra là lính Biệt động quân, rồi
một đoàn nữa là lính Nhảy dù, rồi Thủy quân lục chiến. Dù má tôi ngăn mấ,
hắn cũng chạy ra đường, giơ tay vẫy. Tôi cũng chạy theo Thái. Ở một vài
sân nhà khác, cũng có nhiều người ra đứng giơ tay vẫy và hỏi thăm. Những
người lính này như ở xa đến, người họ còn đầy bụi và có vẻ lo lắng mệt
mỏi. Họ mỉm cười trả lời những bàn tay vẫy, những lời thăm hỏi. Thái ra
sát đường:

- Anh ơi, anh ở mô tới đó?

- Tụi này ở Sè gòng mới ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.