GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 293

lại. Má tôi đã từng kể chuyện trong hoàng cung thời trước. Nào lầu vàng
điện ngọc, nào nơi Ngài ngự, nào nhạc ban mai, chuông buổi tối. Nào ngày
đưa đám Khải Ðịnh, có cọp bạch về chầu. Bao nhiêu giai thoại, bao nhiêu
huyền sử trong những câu chuyện thủa nhỏ, đẹp và hay hơn cả truyện cổ
tích.

Quá trưa hôm đó, một chuyện bất ngờ xảy ra nữa, bất ngờ đến nỗi cả gia

đình chúng tôi bàng hoàng sửng sốt, bấu da bấu thịt xem chuyện có phải
thực hay trong mơ. Ăn cơm trưa xong, cả nhà đang ngồi kể lại chuyện mỗi
người nghe được thì có tiếng gọi ngoài cửa:

- Mệ ơi, mệ.

Má tôi quên cả xỏ guốc, chạy ùa ra sân. Con Mai, người làm của anh chị

Lễ tôi đang khiêng một đầu, đầu đằng sau là một người đàn ông lạ còn trẻ,
ở giữa là Hy, em gái chị dâu tôi. Hy nằm trên cái võng và đang cố ngóc đầu
lên để nhìn. Con Mai vừa kêu: Mệ ơi, mệ ơi, vừa đưa một tay vẫy rối rít.
Hy được khiêng vào nhà, con Mai chỉ ra đường vừa khóc vừa nói:

- Mệ ơi, thầy Lễ đang chạy đằng sau, đang ở ngoài đường.

Tôi chạy băng ra trước, má tôi chạy theo, rồi Hà, rồi Thái. Ngay trước

ngõ, anh tôi đã tới nơi. Anh tôi đang đẩy một chiếc xe sắt trẻ con, đi chân
không, tóc tai rũ rượi. Trên xe đặt hai đứa con trai mặt mày đầy thuốc đỏ,
và đang mếu máo khóc.

Tôi ôm choàng lấy các cháu. Cháu gái lớn Ti Na đang chạy lúp xúp đằng

sau cũng nhào vào lòng tôi. Nước mắt tôi trào ra. Các cháu tôi cũng khóc
thút thít. Anh tôi chỉ lui đằng sau:

- Chị đang ở đằng sau nớ. Tôi rời tụi nhỏ, chạy tới phía cầu. Nhưng chỉ

ngang nghẹo Ðường Xay, tôi thấy chị dâu tôi đang ngồi bệt xuống đất,
chiếc nón tơi tả đặt một bên. Chị bế đứa con nhỏ mới sinh, mặt mũi cũng
đầm đìa nước mắt. Tôi ôm cháu nhỏ, dẫn đường. Chị dâu tôi không đi dép,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.