GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 42

cũ. Bà ta thở mệt nhọc, đứa con gái chừng mười một tuổi ôm đứa em trên
tay, hết nhìn cha đến nhìn mẹ.

- Bác ở mô chạy về đây?” Thái hỏi.

- Tui ở trên Phú Cam. Trên đó tụi nó còn đông lắm.

- Rứa răng bác chạy được?

- Liều. Liều cậu ơi. Nhờ Chúa che mắt nên mới thoát được tới đây. Tụi

nó đông lắm, chỗ mô cũng thấy tụi nó...

- Bác có nghe tin tức chi không?

- Cũng có nghe sơ sơ. Họ nói tụi giải phóng chiếm hết thành phố Huế

rồi. Vài ba bữa nữa ông Hồ vô thăm ăn mừng chiến thắng. Họ nói ông Hồ
mà vô đây, bà con được Bác phát gạo ăn không hết...

- Ở đó mà có gạo. Cứt khô cũng không có. Từ bữa qua tới chừ gia đình

tui mười một mạng chưa có hột cơm hột cháo mô trong bụng nì... Phách
tấu...

Người đàn ông vừa chen câu nói đeo kính cận. Xung quanh ông ta có

năm sáu đứa nhỏ, đứa nắm áo, đứa nắm quần, kêu cha cha, con đói, mặt
mũi méo xẹo, tèm nhem. Thái lại hỏi:

- Rứa chớ bác ở mô chạy tới đây rứa?

- Bên tê sông.

- Bên đó ra răng, bác?

- Mấy ông vô tới nơi là khổ rồi. Bét mắt đã thấy họ đầy nhà, đầy vườn.

Cha nào cũng ốm cà tong cà teo, đói đeo vàng hai con mắt mà toàn nói
phách tấu không rứa. Người sống bấn loạn, người chết, người bị thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.