GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 85

thổi tắt từ lúc nào. Một lát, thấy người đàn bà lật đật đi xuống bếp, anh nói
theo:

- Có ai bị thương đem qua bên chùa, quân cứu thương băng bó cho.

- Có, tui đã đem qua rồi, họ nói thuốc chưa đủ cho quân giải phóng.

Chị đàn bà đã khuất sau bếp. Tiếng chân đi vòng ra phía hẻm… Người

lính giải phóng nhìn xác chết một lần nữa rồi nói với bà già:

- Thôi mẹ, mẹ đừng khóc nữa, phải có người hy sinh cho chúng ta chiến

thắng.

Người đàn bà già không hiểu. Người vợ đưa tay quệt nước mắt:

- Trời ơi là trời, mạ con tui biết sống với ai ri nì trời.

Có tiếng súng nổ, chỉ một tiếng một rồi nín hẳn. Anh lính giải phóng

chạy ra ngã ba nhìn ngơ ngác. Một anh lính giải phóng đang gác trước một
cửa nhà cách chừng mười thước giơ tay chỉ vào một bụi cây bên đường.
Người lính trẻ nhìn theo một thanh niên đang cố bò ra mặt đường, anh ta đã
trúng đạn, máu lết từng vệt dài trên mặt đất. Người lính trẻ chạy lại. Bàn
tay người thanh niên đưa ra muốn được nâng đỡ nhưng anh cũng không
còn đủ sức nữa, cánh tay rơi bịch xuống đất, miệng anh mấp máy một hai
câu gì đó rồi anh nằm lật ngửa, bất động. Người lính giải phóng đứng sững
lại. Tiếng người bạn đằng xa hỏi:

- Chết rồi hả?”

Người lính trẻ gật đầu. Anh ta đưa tay lên cổ như muốn sờ vào chiếc

khăn, anh ta đụng vào cổ áo và cầm chặt lại. Phía đằng sau lưng có hai chị
nữ cán bộ đi tới, thấy anh đang đứng như trời trồng, họ cười phá ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.