GIẢI NGẢI KÝ - Trang 206

Nghĩ một lát, bà già mới nói với cháu gái, bảo cô ấy mau dẫn tôi tới nhà
thầy bùa, sau đó nhanh nhanh chóng chóng tới dọn hàng với bà ấy. Tôi
mừng lắm, nghĩ biếu bà ấy ít tiền, nhưng đưa ra thì bà ấy không nhận, cũng
không biết làm thế nào, vội vàng cảm ơn mấy câu rồi theo chân cô cháu gái
đi vào thị trấn.

Cô gái này dáng người không cao nhưng đầy đặn, mặt mũi hoạt bát,

trông cũng ưa nhìn lắm. Bỗng tôi loáng thoáng nhận ra hình dáng này có
nhiều nét quen mắt. Tôi đã từng thấy một người, tuổi trạc cô ấy, khuôn
người cũng thấp nhỏ như vậy, nhưng sao ấn tượng về cô gái đó lại mờ nhạt
lúc có lúc không trong trí nhớ tôi.

Thêm nữa, cô gái mà tôi vừa nhớ đến khiến cảm xúc của tôi trùng

xuống, thực sự tôi cảm thấy buồn, cùng một chút tiếc nuối. Giống như tôi
đã đánh rơi mất một đoạn tình cảm với cô ấy trong quá khứ, bản thân tôi có
thể đã quên đi, nhưng trái tim tôi thì vẫn nhớ, bất chợt nhận ra nhưng
không tìm được mình đã để mất ở đâu.

Tôi sẽ cứ nghĩ miên man như vậy, nếu cô cháu gái bà già không gọi

tôi. Ngẩng mặt lên đã thấy mình đứng trước cổng nhà ông thầy bùa, tôi vội
cảm ơn cô gái và nhìn theo bóng cô ấy biến mất sau ngõ rẽ, trong lòng vẫn
âm thầm suy nghĩ, là ai mà khiến tôi day dứt như vậy. Nhưng dẹp mấy
chuyện tình cảm ấy đi, giờ tôi phải gặp được thầy Vương, giải quyết vấn đề
của thằng Mạnh mới quan trọng.

Tôi gõ cửa, đợi một lúc lâu không thấy động tĩnh gì ở bên trong, đang

là sáu giờ, có phải tôi đến sớm quá, ông thầy bùa cùng gia nhân nhà ông ấy
chưa ai dậy không. Trước mắt tôi vẫn đang phải nhờ cậy ông ta, không nên
quá hấp tấp, chờ được thì nên chờ, người cũng không một bước chạy thoát
được. Nghĩ vậy, tôi kiên nhẫn ngồi đợi, đợi được mười phút tôi lại gõ cửa,
ba lần liên tiếp đều không thấy tiếng ai ra mở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.