GIẢI NGẢI KÝ - Trang 208

- Không biết, tôi chỉ là người làm thôi, không biết cái gì là nước mắt

trâu với giải trừ đâu.

Nói rồi lão Trư gạt tay tôi ra, vẻ mặt của lão ta khiến tôi điên người,

giống như những chuyện xảy ra giữa chúng tôi và nhà lão ấy chẳng liên
quan gì đến nhau. Rõ ràng cũng là người làm, theo thầy Vương học đạo đã
không ít, vậy mà hỏi tới cái gì cũng không biết, chẳng phải quá vô lý sao.

Tôi vội vàng rút ra hai trăm nghìn, nhét vào tay lão Trư, không quên

xuống giọng nài nỉ:

- Chú à, tôi thực sự rất cần gặp thầy Vương, còn chần chừ thêm nữa,

chắc bạn tôi có chuyện mất, chú coi như giúp tôi một lần.

- Tôi không phải là không muốn giúp cậu, thầy Vương đi đâu sao tôi

biết được, cậu có muốn chờ thì cứ chờ ở ngoài thôi, ông ấy mà có nhà thì
tôi sẽ dẫn cậu đi gặp ngay, chờ ở đây cũng đâu được tích sự gì, chi bằng
cậu cứ về xem bạn cậu thế nào, tới chiều rồi quay lại vẫn được mà. Thôi đi
về đi - Lão Trư đẩy trả tôi tiền, trợn mắt lên vừa đẩy tôi khỏi cửa vừa nói
nhanh như đuổi.

Cửa lớn lập tức đóng lại, giờ thì không xong rồi, tôi phải làm thế nào

đây, chờ ở đây sao, biết bao giờ lão thầy bùa kia mới về. Mà lão ta đi đâu,
ngay sau khi chúng tôi rời khỏi đây, lão cũng bỏ ra ngoài, hành động của
lão ấy có liên quan gì tới chúng tôi không, ôi mẹ ơi, tôi nóng hết người rồi.
Nghĩ mãi cũng không ra cách, tôi lấy điện thoại ra gọi cho thằng Cường,
đầu dây bên kia bắt máy:

- Mày gặp được thầy bùa kia chưa?

- Chưa, lão đi đâu từ đêm qua tới giờ chưa về, tao đợi sốt ruột quá,

thằng Mạnh ở nhà vẫn ổn chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.