GIẢI NGẢI KÝ - Trang 339

"Ná ma tất để la dã địa vĩ ca nẫm, đát tha nghiệt đa nam. Án Phộc nhật

lãng ngân nễ dã yết lợi sa dã, sa phộc hạ".

Cầu cho Kim Cương Thủ Bồ Tát hiện thân, để ngài cứu lấy đứa nhỏ

vô tội kia, chỉ cần giữ chân được con quỷ đó, Cường sẽ dùng cả tính mạng
để tiêu diệt nó. Bộ pháp vừa hoàn thành, con quỷ cùng tên đeo mặt nạ đã
tiến ra tận ngoài ban công, vì thân hình nó quá cồng kềnh, di chuyển tuy
nhanh đầu thì có thể ra ngoài, nhưng thân vẫn đang loanh quanh trong
phòng.

Cường hướng bàn tay trái về phía thân giữa của con quỷ, tay phải nắm

cổ tay trái, hô:

- Khóa!

Ngay lập tức một sợi xích màu xanh đen trồi ra từ trên trần nhà, đúng

vị trí con quỷ đang bò qua, sợi xích nhanh chóng quấn lấy phần thân giữa
của nó, giật phăng nó dính vào trần nhà. Bị tập kích bất ngờ, tay con quỷ
vừa nhỏ vừa ngắn, ăn một đập như vậy, Bông lập tức tuột khỏi tay nó. Ban
công không quá rộng, phần đầu của con quỷ đã ngoi được ra ngoài rìa,
Bông lúc đó chới với giữa không trung. Cho tới khi Cường giữ được con
quỷ lại, chấn động của vụ va chạm khiến Bông bị hất văng khỏi ban công.
Chớp mắt liền thấy Bông rơi vụt xuống.

Chị gái nhào theo con, nhưng bị Cường kéo lại, ngay sau đó cậu lập

tức tung người nhảy xuống, chỉ một khắc đó, tay Cường giữ được ngực áo
của con bé. Chưa qua hiểm cảnh, tay còn lại cậu chỉ kịp bám vào thềm dưới
ban công, cánh tay trái chưa hoàn toàn hồi phục đột nhiên bị kéo căng, sức
nặng của Cường lập tức dồn lên bốn đầu ngón tay bám trụ kia. Sợ rằng chỉ
cần một cơn gió cũng có thể làm cậu tuột tay.

Tuột tay cũng được, Cường nghĩ vậy, cậu cố giữ thêm một lúc, để ôm

được Bông vào lòng, nếu rơi xuống, vẫn có thể bảo vệ cho nó khỏi va

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.