GIẢI NGẢI KÝ - Trang 487

Cậu quen với vũ khí cán dài, quanh đây chỉ có dao và cưa, Quản Ngục

mình đồng da sắt như vậy, sao đại ca dùng được những vũ khí này? Không
có nhiều thời gian suy nghĩ, Cường nhặt một con dao lưỡi mười phân, có
đầu nhọn và hai cạnh sắc bén, cái này chắc dùng để dóc thịt khỏi xương.
Cậu lập tức thế chỗ đại ca, anh ta vừa ra khỏi vòng chiến đấu, hai chân
không đứng vững, một tay đỡ vết thương, một tay chống vào giá đồ.

- Tập trung đánh vào giữa các thớ cơ của nó, cậu có thấy những đường

gợn hằn lên dưới da không, cắm dao vào đấy, da nó không cứng, chỉ có cơ
của nó là cứng, nếu chém vào cả bó cơ sẽ thất bại.- Đại ca nói đủ chậm để
cậu nghe hiểu.

À. Vậy thì cậu đã rõ, Cường làm theo chỉ dẫn, cậu vừa tung quyền

cước, vừa chặt chép khắp người Quản Ngục. Cốt là muốn chém trúng gân
tay của nó, nhưng khả năng nhắm mục tiêu của Cường không tốt, từ lúc bắt
đầu cậu chỉ đâm được ba cái trúng người nó, còn lại đều trượt, bản thân cậu
cũng bị Quản Ngục phạt cho mấy cái toác vai, thiệt hại không biết bao
nhiêu mà kể.

- Phản xạ của cậu rất tốt, đừng đứng quá gần, giữ khoảng cách hai

cánh tay, dùng chân mà chống lại lực tay của nó. Chú ý hai chân,... đâm
vào cổ trái, cách xương đòn ba phân... đổi dao sang tay trái, thúc cùi chỏ
vào lòng bàn tay nó,...

Trong những phút tiếp theo, Cường chỉ hành động theo lời đại ca, mỗi

đường đi nước bước đều có người quan sát đằng sau, tay chân cậu từ khi
nào phản ứng lại lời nói kia còn nhanh hơn cả suy nghĩ. Cậu thậm chí còn
chưa kịp nhìn, đại ca nói tới đâu, cơ thể cậu tự động làm theo đến đó, đòn
đánh dần chuẩn xác, phạm vi tấn công cũng rộng hơn rất nhiều.

Vì đại ca có thể nhìn bao quát được toàn trận, anh tại lại đa mưu túc

trí, chỉ cần liếc mắt cũng đoán được hành động của hai bên. Vì sao anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.