cô, vấn đề này là do những người dùng ngu ngốc gây ra, chứ không phải do
hệ thống rắc rối, buộc mọi người phải sử dụng những mật khẩu khó hiểu
như agnitfom.
“Cô có thể lần dấu theo kết nối này không?” Tôi muốn Livermore giữ gã
hacker này trên mạng lưới, ít nhất là để kịp thời gian lần dấu đường dây.
“Không, chúng tôi không được phép thực hiện bất kỳ cuộc lần dấu nào cả.
Anh phải nói chuyện với cấp quản lý của chúng tôi trước đã.”
“Nhưng đợi tới khi có người ra quyết định, thì gã hacker đã cao chạy xa bay
rồi.”
“Chúng tôi vận hành một hệ thống an ninh,” cô nói. “Nếu có người phát
hiện ra gã hacker nào ở Livermore, thì nhiều người sẽ phải ra đi.”
“Nhưng nếu không truy tìm xem gã hacker từ đâu đến, cô sẽ không thể biết
được liệu hắn đã thoát khỏi hệ thống hay chưa.”
“Nhiệm vụ của tôi là vận hành máy tính, không phải truy bắt tội phạm.
Đừng lôi tôi vào cuộc săn đuổi viển vông này.”
Nói rồi, cô ngắt tất cả các kết nối và vô hiệu hóa tài khoản bị đánh cắp. Gã
hacker biến mất khỏi các máy tính của cả Livermore và của chúng tôi.
Có lẽ đó lại là một điều tốt. Dù người quản lý hệ thống kia có thực hiện cuộc
lần dấu, thì tôi cũng không thể theo dõi được hành tung của gã hacker. Tôi
có thể phát hiện được hắn đang ở trong máy mình. Nhưng mạng MFE kết
nối trực tiếp với máy tính của tôi mà không cần đi qua trạm điều phối, nên
các máy in sẽ không ghi lại được những gì mà hắn gõ.
Chán nản, tôi quyết định ra căng-tin ăn trưa. Bất chợt, Luis Alvarez bước tới
và ngồi xuống đối diện tôi. Là một nhà phát minh, nhà vật lý học, và từng