GIÁN ĐIỆP MẠNG - CUỘC RƯỢT ĐUỔI NGOẠN MỤC TRONG MÊ LỘ MÁY TÍNH - Trang 296

“Đến Bremen,” tôi nói. “Một trường đại học ở đó.”

“Vậy ra là sinh viên à?”

“Chưa chắc. Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ biết được.”

“Tại sao không?”

“LBL sắp đóng cửa. Ngày mai.”

“Anh không thể làm vậy,” đặc vụ FBI nói. “Chúng tôi sẽ mở cuộc điều tra.”

“Sếp của tôi nghĩ mình có thể làm vậy.”

“Hãy bảo ông ấy rằng chúng tôi đang liên lạc với châu Âu. Dù anh có làm gì
đi nữa, đừng dừng lại vào lúc này.”

“Anh nói chuyện với nhầm người rồi, Mike.”

“Thôi được rồi. Số điện thoại của sếp anh là gì?”

Tôi không muốn nhận cơn lôi đình của Roy Kerth bằng cách xin gia hạn.
Nếu FBI thật sự muốn chúng tôi để ngỏ hệ thống, hãy kệ họ tự làm việc với
sếp tôi.

Dù sao thì lúc này cũng chẳng có ai hỗ trợ tôi. Cơ quan ba ký tự nào cũng
nói: “Để đấy cho tôi.” Cơ quan nào cũng muốn có bản sao cuốn sổ ghi chép
và những bản in của tôi. Hễ khi nào hoàn thành một cuộc lần dấu lại có bốn
đến năm người gọi đến hỏi kết quả.

Đó là thực tế khi làm việc với cơ quan của chính phủ: Ai cũng muốn biết
chúng tôi phát hiện được điều gì, nhưng không ai không muốn nhận trách
nhiệm. Không ai tự nguyện trở thành đầu mối liên lạc hay trung tâm thu thập
và phân phối thông tin. Tôi bắt đầu ở vị trí trung tâm của cuộc tìm kiếm, và
có vẻ tôi sẽ tiếp tục phải cắm chốt ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.