Lúc này, Martha, bạn gái tôi, đang chuẩn bị tốt nghiệp trường luật. Bên
chiếc pizza cỡ lớn, chúng tôi vừa ăn vừa nói về hệ quả của hành vi đột nhập
trái phép vào máy tính. Tôi hỏi nàng về những phiền hà có thể gặp phải khi
theo dõi luồng dữ liệu đổ về phòng thí nghiệm.
Vừa nhồm nhoàm nhai pizza, Martha vừa nói: “Anh không phải là chính
phủ, nên không cần đến trát lục soát đâu. Khả năng tệ nhất là tội vi phạm
quyền riêng tư. Nhưng những người yêu cầu kết nối với máy tính có lẽ
không có quyền yêu cầu chủ sở hữu hệ thống đừng theo dõi mình. Anh hoàn
toàn có thể làm việc đó mà.”
Vậy là với lương tâm trong sáng, tôi bắt tay vào xây dựng một hệ thống theo
dõi. Chúng tôi có 50 đường dây 1.200 baud, và hacker có thể sử dụng bất kỳ
đường dây nào trong số này. Tôi không có thiết bị chuyên dụng để ghi lại
luồng dữ liệu.
Nhưng có một cách dễ dàng để ghi lại hoạt động của hacker: Điều chỉnh hệ
điều hành Unix để khi một kẻ đáng ngờ đăng nhập, hệ thống sẽ ghi nhận
toàn bộ những lần gõ phím. Giải pháp này nghe cũng hấp dẫn, vì tôi chỉ cần
thêm một vài dòng lệnh vào phần mềm deamon
của Unix mà thôi.
20
Daemon: Phần mềm chạy dưới nền của hệ điều hành, không chịu sự điều
khiển trực tiếp của người dùng. (BTV)
Bản thân deamon chỉ là các chương trình sao chép dữ liệu từ bên ngoài vào
hệ điều hành – chúng là tai mắt của Unix. (Trong thần thoại Hy Lạp,
daemon là một dạng á thần, ở giữa thần thánh và con người. Xét theo nghĩa
đó, phần mềm daemon của tôi là một dạng ở giữa hệ điều hành toàn năng và
thế giới phàm tục của những thiết bị đầu cuối và đĩa lưu trữ.)
Tôi có thể phân luồng đầu ra của daemon như ống ba chạc trong một đường
ống, vì thế những lần gõ phím của hacker sẽ đồng thời đi cả vào hệ điều
hành và máy in. Những giải pháp phần mềm lúc nào cũng thật đơn giản và
khéo léo.