GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 125

Minh Trọng Mưu láng máng nhớ tới hôm trước hậu viện của mình

thiếu chút nữa thì bị cháy, hai nàng phi tần cãi nhau ầm ĩ một trận lớn, tí
nữa thì động tay động chân, đương nhiên việc này do thái hậu quản, nhưng
thái hậu lại không quản, chỉ muốn để Minh Trọng Mưu lấy thật nhiều vợ,
rồi mấy thứ kiểu như mua móc ân trạch chia đều.

Hoàng hậu không có, thái hậu không quản lý, chuyện ở hậu cùng, chỉ

có thể đích thân hoàng đế bệ hạ đứng ra quản thôi.

Hoàng đệ bệ hạ nghĩ tới trên triều mình toàn bị Tạ Lâm chèn ép rồi,

thì lúc về nhà dù thế nào đi nữa cũng nên ra vẻ là một hoàng đế uy phong,
kết quả đau đầu nhức óc quá, chỉ mới nói ra chữ Tạ Lâm này với hai nàng
phi tần thôi, mà uy phong ngời ngời gấp mười lần mình, hai vị phi tần
không nghe lời lập tức ngậm miệng, yên tĩnh suốt mấy ngày nay, khiến cho
vị hoàng đế bệ hạ không có nơi nào thị uy càng bứt rứt đến phát hoảng.

Hỏi thái hậu, thái hậu nói, tinh lực hoàng đế đã tràn trề như thế, thì chi

bằng hãy chia đều mưa móc tí đi.

Minh Trọng Mưu nghĩ một lúc, cảm thấy những lời này rất có lý. Đàn

ông kìm nén quá lâu, cũng rất dễ nén quá mà hóa bệnh. Sủng hạnh hậu
cung một tí, cũng không phải là không được.

Kết quả Minh Trọng Mưu vừa nhìn thấy khuôn mặt yêu kiều quyến rũ

của Lạc phi ở cung Tấn Dương, thì cạn sạch hứng thú, “biểu tượng hưng
phấn” đang tràn trề sinh lực, lập tức héo.

Hoàng đế bệ hạ sợ quá, còn tưởng mình bị bệnh, đi tìm ngự y cả ngày

lẫn đêm, để hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Ngự ý chẩn mạch nửa ngày, lại gật gù đắc ý nửa ngày, rồi lại mất nửa

ngày vuốt râu, ngây người không nói lý do tại sao. Hoàng đế sốt ruột, cảm
thấy tên ngự y này rõ ràng là đang “bỡn cợt trẫm”, Minh Trọng Mưu thiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.