GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 139

Mọi người đều tưởng rằng, thời điểm Hầu Thiết Tranh đặt chân đến

kinh thành, thì cũng là lúc ông ta bị tước binh quyền, ai ngờ, thái độ Minh
Trọng Mưu thản nhiên, lập tức ban thưởng ban nghìn lượng hoàng kim,
thưởng áo bào đỏ, cùng ngồi với vua, cùng uống chung một vò rượu, đãi
ngộ như là mấy Thừa tướng Tạ Lâm vậy —— Chỉ sợ là Tạ Lâm cũng chưa
được từng được hưởng đãi ngộ tốt như thế.

Rượu đang uống đến độ ngà ngà say, thì Minh Trọng Mưu đột nhiên

nhớ tới Tạ Lâm, nhìn khắp xung quanh, lại không thấy bóng dáng Tạ Lâm
đâu, không khỏi cau mày, ngoắc ngoắc tay với Lại Xương, thấp giọng nói:

“Tạ Thừa tướng đâu?”.

Lại Xương nhớ tới ngày hôm qua, lúc đến phủ Thừa tướng, nói rằng

bệ hạ muốn Thừa tướng và bệ hạ, cùng nhau nghênh đón Trấn Viễn Uy Võ
đại tướng quân Hầu Thiết Tranh, nhưng Tạ Lâm vẫn vẽ tranh vững vàng
như Thái Sơn, lúc vung bút, cũng không biết đã nghĩ gì, mà đột nhiên đuôi
mắt mang theo ý cười. Lại Xương sợ nhất là nụ cười của Thừa tướng đại
nhân, bèn vội vàng lấy tay bưng kín mắt lại. Lúc ấy chỉ nghe Tạ Thừa
tướng nói:

“Ông quay về nói với bệ hạ, rằng Tạ Lâm thân thể không khỏe, nên

phải ở nhà nghỉ ngơi.”

Lại Xương nhớ lại, nên cũng đọc theo,

“Bẩm bệ hạ, Thừa tướng đại nhân nói, thân thể ngài ấy không khỏe,

chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi, lấy việc vẽ tranh để tu thân dưỡng tính, không
thể đến được.”

“Vẽ tranh?”

Minh Trọng Mưu nheo nheo mắt lại, “Vẽ tranh gì?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.