GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 148

“Bức tranh này của Tạ đại nhân, quả nhiên là rất có thâm ý.”

Lời vừa nói ra, quần thần giống như đột nhiên ngộ ra, đều gật đầu nói:

“Bức tranh của Thừa tướng đại nhân, đúng thật là rất có thâm ý.”

Mấy vị đại thần, quả thực có người có suy nghĩ ấy, cũng có người là

vỗ mông ngựa vị Thừa tướng quyền khuynh triều dã kia, lại cũng có người
là vỗ mông ngựa của Hầu Thiết Tranh đối thủ chính trị của Tạ Lâm.

Vì thế ngày hôm đó văn võ khắp triều hiếm khi có được ý kiến thống

nhất như vậy.

Còn Binh bộ Thượng thư Úy Trì Chính đứng ở bên cạnh thì lại đang

cau mày, hắn vẫn chưa phát biểu ý kiến, nên quần thần cũng coi như hắn
đồng lòng với người từng là thượng cấp của mình, cho rằng bức tranh này
rất có thâm ý.

Minh Trọng Mưu nghe các đại thần đều nói vậy, thầm nhủ lẽ nào kỹ

thuật của bức tranh ấy thật sự lại cao siêu, thế gian hiếm có đến thế? Hắn
cũng lập tức bước đến, trong lòng mang theo sự chờ mong thưởng thức
nhìn nhìn bức tranh, sau đó khuôn mặt liền biến sắc,

“Tạ Lâm, đây là cái gì?”.

Chỉ thấy trên bức tranh, từng nét bút mực rất lớn, rất lớn được vẩy lên,

một mảng màu đen, lại hòa thêm nước, nối tiếp nhau không ngừng, giống
như là bị loang lổ, nhưng giữa một khoảng đen một khoảng xám một
khoảng trắng, lại chỉ nhìn thấy nét bút lông loằng ngoằng lung tung, quấn
lấy nhau, chiếm một diện tích lớn trên tờ giấy Tuyên. Giống như là người
vẽ ra bức tranh này căn bản là muốn bôi đen toàn bộ tờ giấy Tuyên, nhưng
vì thời gian không đủ, nên vẫn chưa hoàn thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.