GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 158

nhìn thấy dáng vẻ uất nghẹn tức giận đến đỏ mặt tía tai của tên Úy Trì
Chính đầu đầy trung nghĩa, bụng đầy cổ hủ kia.

Ai ngờ tên đứng đắn này thật sự rất đứng đắn, đã vậy còn đứng đắn

đến tận mức độ này.

Đường đường là một Binh bộ Thượng thư lại trực tiếp quỳ gối dưới

đất, thực sự còn ra thể thống gì nữa!

Tạ Lâm xua tay cho ba nàng thị thiếp lui xuống, ánh mắt vốn như còn

đang cười, liền lạnh hẳn đi. Hắn đi tới trước mặt Úy Trì Chính, giọng nói
khàn khàn cũng mang theo ý lạnh, “Úy Trì đại nhân đang làm gì vậy?
Đường đường là một Binh bộ Thượng thư lại quỳ ở trước mặt Tạ mỗ, sẽ
làm giảm thọ của Tạ mỗ mất. Tạ mỗ không gánh được đâu. Xin Úy Trì đại
nhân đừng khiến người khác phải khó xử.”

Tuy hắn nói “không gánh được”, nhưng lại chẳng may mảy có động

tác nâng đỡ nào, hiển nhiên là không có ý để Úy Trì Chính đứng dậy.

Mà Úy Trì Chính cũng chẳng có ý định đứng lên, chỉ khàn giọng nói:

“Tạ Lâm, ngài có được ân đức của thánh thượng, nhưng sao lại không biết
cảm tạ ân đức đó? Đại nhân, ai cũng biết lệnh triệu tướng quân hồi triều,
cuối cùng là do người nào ban ra. Đại nhân có ý định đối phó với tướng
quân, cả triều đều biết cả, đại nhân có muốn giả vờ không hiểu, cũng không
được đâu!”.

Khuôn mặt Tạ Lâm không chút biểu cảm, chỉ lặp lại từng chữ từng

chữ một: “Ta có ý muốn đối phó với Hầu Thiết Tranh? Cả triều đều biết?”.

Úy Trì Chính hai mắt trừng lớn, trầm giọng nói: “…… Phải.”

Tạ Lâm nhìn chăm chú rất lâu, hai tay vắt sau lưng, tuy rằng bất động

như núi, nhưng đột nhiên Úy Trì Chính cảm nhận được vẻ tịnh mịch xung
quanh người hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.