GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 194

Hôm sau, Tạ Lâm cùng với vết bầm tím trên cổ vẫn chưa tan hết, ung

dung thoải mái lên triều.

Trên cổ của Thừa tướng triều đình lưu lại dấu vết năm ngón tay xanh

tím, hiển nhiên là vì có người bóp cổ với ý nghĩ muốn lấy mạng hắn.

Long nhan bệ hạ nổi giận lôi đình.

Minh Trọng Mưu cũng không biết tại sao mình lại giận, lại còn quên

luôn cả tâm trạng quẫn bách cay cú Tạ Lâm đến mức nghiến răng nghiến
lợi của mấy hôm trước, chỉ cảm thấy mưu hại mệnh quan triều đình, là tội
đáng bị tru di, không thể miễn xá, bèn quát hỏi Tạ Lâm: “Hung thủ là ai?”.

Úy Trì Chính đang đứng ở bên phải phía sau lưng Tạ Lâm, cúi đầu,

mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không liếc ngang liếc dọc, hai mắt cứ nhìn
chằm chằm xuống sàn nhà.

Ngày hôm trước, dưới quỷ kế của Trác Thanh, Úy Trì Chính nhớ kỹ

lại tất cả những người đi qua đường vào lúc đó, dùng chế độ an ủi trợ cấp
và đe dọa để chặn mồm bọn họ lại, sau đó lại mang theo một số vàng lớn
đến nhà Tạ Lâm tạ tội. Tạ Lâm đương nhiên biết tại sao Úy Trì Chính lại
đến, cũng không chút khách khí nhận hết số vàng đó, nghiêm nghị nói: “Úy
Trì đại nhân công bằng thẳng thắn, đương nhiên sẽ không bao giờ làm
chuyện mưu hại trọng thần, lại càng không làm những việc như hối lộ,”
Hắn lắc lắc túi châu báu trong tay, “Chuyện này, ngài biết, ta biết, người
khác không biết, đại nhân không cần phải lo lắng.”

Úy Trì Chính và Trác Thanh lập tức thấy yên tâm. Tên Tạ Lâm này

tuy là gian thần giỏi nịnh nọt, những lời nói rất rõ ràng một là một hai là
hai, hắn đã nói việc bóp cổ hắn không phải do “Úy Trì Chính” làm, thì
nghĩa là Úy Trì Chính không làm.

Về đến nhà, hai người lên giường ngủ rất ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.