GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 196

Vậy là bệ hạ lập tức phái người đi, tóm được người qua được chứng

kiến cảnh tượng lúc đó liền hỏi.

Đám người này bị Úy Trì Chính và Trác Thanh, vừa an ủi trợ cấp lại

đe dọa, sợ đến cùng cực, chỉ nhớ rõ lời uy hiếp của đối phương, không
được phép nói Úy Trì Chính bóp cổ Thừa tướng, không được tiết lộ một tẹo
tèo teo nào về tướng mạo của Úy Trì Chính, nếu có người cầm tranh chân
dung của Úy Trì Chính tới nói là do hắn làm, thì tất cả đều phải phủ quyết.

Thứ đám quan binh cầm đi lại không phải là bức tranh chân dung của

Úy Trì Chính, mà lại là bức tranh chân dung của đại tướng quân Hầu Thiết
Tranh. Dáng vẻ lôi thôi với bộ râu quai nón, cùng với vẻ ngoài của Trấn
Viễn Uy Võ đại tướng quân lúc hồi triều, khác nhau rất nhiều, chẳng ai
nhận ra được, huống hồ ngày hôm đó dân chúng đứng cách đại tướng quân
một khoảng khá xa, nên cũng chẳng thể nhìn rõ mặt mũi đại tướng quân ra
sao.

Dù sao chỉ cần không phải là Úy Trì Chính, không phải là khuôn mặt

của Úy Trì Chính, quan tâm xem hắn ta là ai làm gì? Trước tiên cứ nhận đã
rồi nói sau.

Thế là nhao nhao gật đầu, cứ như thể Hầu Thiết Tranh là hung thần ác

sát tội ác tày trời vậy.

Nhân chứng đã hoàn toàn thừa nhận rồi, Hầu Thiết Tranh cho dù có

mười cái miệng, cũng khó lòng phản bác lại được. Úy Trì Chính không ngờ
chuyện do mình làm lại mang đến đại họa lớn như vậy cho Hầu Thiết
Tranh, trước tiên chỉ nghĩ tới việc cầu xin lần nữa, “Cho dù tướng quân thật
sự bóp cổ Thừa tướng, cũng không thể chứng minh tướng quân thật sự có ý
định giết người, huống hồ Thừa tướng cũng chưa chết, tướng quân tuy rằng
có tội, nhưng không phải là tội lớn, xin bệ hạ khai ân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.