GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 223

Úy Trì Chính nổi giận, “Ngươi!”.

“Mấy vạn bách tính, ngàn vạn mẫu ruộng tốt, vùng đất Giang Tô và

Chiết Giang trù phú, triều đình Đại Sở quốc thái dân an, đổi lại trăm vạn
đại quân của Hầu tướng quân.” Tạ Lâm chậm rãi cười khẽ, mắt cong lên,
cánh môi còn chưa kịp nhếch, thì khuôn mặt đã chứa đầy vẻ vui mừng,
“Rất đáng, rất đáng, không biết Úy Trì đại nhân thấy ý này thế nào?”.

Úy Trì Chính như rơi vào hầm băng, toàn thân lập tức bị hơi giá dập

tắt ngọn lửa trong lòng.

Lấy ngàn vạn nạn dân ra để bức ép Hầu tướng quân, Hầu tướng quân

lòng lo lắng cho an nguy của bách tính, đương nhiên không thể ngắm mắt
làm ngơ, đến lúc ấy bất luận có ra sao, Hầu tướng quân cũng sẽ chắp hai
tay giao binh quyền ra.

Ai có thể nhẫn tâm, ai có thể độc ác hơn Tạ Lâm đây, Úy Trì Chính ta

và Hầu tướng quân, đều cam lòng chịu thua ngươi rồi!

Lấy tính mạng của mấy vạn nạn dân ra để uy hiếp, Tạ Lâm, ngươi

cũng tuyệt tình lắm!

Một lúc lâu sau, Úy Trì Chính mới run rẩy cánh môi, nói: “Tạ Lâm,

đây là nguyên nhân ban đầu ngài muốn đóng cửa tự kiểm điểm nửa tháng,
một tháng thậm chí một năm, rồi hôm nay đột nhiên nhớ ra để lên triều
sao? Thế mà hạ quan còn tưởng rằng, Tạ Lâm ngài tuy địa vị cao sang,
nhưng tấm lòng chứa cả thiên hạ, rốt cuộc cũng vẫn là người quan tâm đến
bách tính. Thì ra tính mạng của ngàn vạn sinh linh, cũng chẳng bằng tâm
địa lộng quyền của ngài?”.

Lúc ấy tuy đã có Trác Thanh ở bên cạnh khuyên giải, nhưng tận đáy

lòng Úy Trì Chính biết, chính là vì hắn cảm thấy Thừa tướng là người bản
lĩnh có năng lực, không hề tầm thường chút nào, nếu có thể có một tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.