GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 232

Cung nữ bị dọa cho sợ ngây người, còn tưởng là do bản thân hầu hạ có

chỗ nào không chu đáo, liền vội vàng quỳ xuống dập đầu, vừa dập vừa liên
mồm kêu bệ hạ tha mạng.

Lửa giận của Minh Trọng Mưu vốn đang chặn ngang ngực, tiếng nói

ồn ào nhốn nháo, càng khiến người ta cảm thấy phiền hà, bèn phất tay nói
“Kéo ra đi.”

Cũng không nói kéo ra làm gì. Lại Xương quát mấy tên thái giám,

“kéo” hết những cung nữ đó ra, bản thân lĩnh ngộ được hàm ý của bệ hạ,
sai đám thái giám đánh cho mấy cung nữ đó mười gậy, mấy nàng cung nữ
khóc lóc thảm thiết, hậu cung liền náo loạn. Thái hậu nghe thấy chuyện
này, chỉ đành thở dài, tìm Sương phi của Cẩm Tú cung nói chuyện, tiện thể
ám chỉ, tối nay không ngại dẫn theo hoàng đế bệ hạ đến Cẩm Tú cung.

Sương phi sung sướng, thái hậu vừa đi, liền bắt đầu bắt tay vào việc ăn

vận hóa trang.

Lại nói đến sau khi Minh Trọng Mưu rửa mặt chải đầu xong xuôi, phải

lên đại điện, nghị sự cùng văn võ bá quan. Mấy hôm nay chuyện lũ lụt
khiến Minh Trọng Mưu sứt đầu mẻ trán, các đại thần cũng không thấy
phiền, lát lại nói “lũ lụt”, chốc lại nói “hồng thủy”, đằng này thì “Giang
Chiết”, đằng kia thì “cứu tế nạn dân”. Văn võ khắp triều không một ai nhìn
ra được Minh Trọng Mưu đã mất sạch kiên nhẫn, người nào người nấy
giống như xung phong chọc vào nỗi phiền muộn của hắn.

Còn chọc một cách rất trang nghiêm đường hoàng, lý do nào cũng rất

phong phú.

Ngay cả Tạ Lâm bình thường rất biết nhìn mặt đoán ý, giờ cũng bận

rộn nhắc đến chuyện lũ lụt, còn không ngừng thúc giục bệ hạ mau chóng
động não nghĩ ra cách, chỉ trong thoáng chốc nạn dân của triều đình Đại Sở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.