GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 378

có vậy mới ngộ ra được đạo lý.”

Những người lớn tuổi ở quê cũ của nàng thường nói câu này. Nhưng

nội dung thì không giống.

Những người lớn tuổi thường nói với nàng: “Con gái thì phải có dáng

vẻ của một con gái, còn cháu, vừa không giống huynh trưởng của cháu,
nhưng cũng lại quá giống huynh trưởng của cháu. Có cách nghĩ của riêng
mình là tốt, nhưng nghĩ quá nhiều, thì lại không còn tốt nữa. Cháu ấy, nghĩ
quá nhiều, sầu lo quá nhiều, thiếu đi nhiệt huyết và sự bốc đồng, suốt ngày
nhìn trước ngó sau, với tình cách đó thì sẽ chịu nhiều thiệt thòi lắm.”

Chỉ là hiện giờ, nàng đã có mục tiêu, cũng không còn nhìn trước ngó

sau nữa, nhưng tuổi tác năm này nối tiếp năm kia, càng ngày càng lớn,
trước đây bị người ta gọi là tiểu đại nhân, giờ thì……

Nhìn những đồng liêu xung quanh, từng người từng người thành thân,

có thê tử, nàng mới cảm nhận được, nhìn trước ngó sau, quả nhiên không
tốt chút nào, nhất là khi bản thân đang ngồi trên cái vị trí này.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tạ Lâm bất giác có hơi thất thần.

Minh Trọng Mưu nghe nàng nói vậy, lại nhìn thấy dáng vẻ lơ đãng

không biết đang nghĩ gì của nàng, không hiểu sao lại thấy hơi cáu, “Tạ
Lâm, khanh đừng tưởng rằng những người đó không có sức uy hiếp với
khanh. Vừa nãy khanh cũng nghe thấy rồi, bọn họ cũng có chí hướng,
tương lai muốn phong hầu bái tướng, bọn họ muốn diệt trừ gian thần, thanh
trừng ung nhọt bên cạnh quân vương đấy! Cho dù bọn họ chưa đỗ tiến sĩ,
nhưng rồi sẽ có người thi đỗ. Cho dù thí sinh trong cuộc thi lần này không
một ai phản đối khanh, thì ba năm lại có một kỳ thi, sẽ có một ngày, có một
người ghét khanh, bước chân vào triều đình, cũng sẽ có một ngày, bọn họ
thật sự phong hầu bái tướng, đến lúc ấy ——” Minh Trọng Mưu gằn từng
chữ một, “Đến lúc ấy, Tạ Lâm à, khanh định làm gì nào?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.