GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 407

nghiệp giải đáp những điều băn khoăn nghi ngờ, vậy thì ngày ấy chỉ cần
người nào có thể giải thích được những băn khoăn nghi ngờ của bệ hạ, thì
sẽ là thầy của bệ hạ!”.

“To gan!” Hộ bộ Hồ Du không nhịn được nổi giận quở trách, “Nói vậy

nghĩa là, người trong toàn bộ thiên hạ này, đều là thầy của Hoàng đế sao?
Những lời này làm đảo loạn triều cương ta, thật không ra thể thống gì hết!”.

Nói đoạn, Hồ Du định quát người bắt trói Lục Cận lại.

Nhưng Minh Trọng Mưu lại xua xua tay, “Đừng nóng, nghe hắn nói

hết đã.”

Hồ Du hậm hực lui xuống: “Vâng.”

Lục Cận nói tiếp: “Tuy thảo dân nói như vậy, nhưng bệ hạ là thiên tử

tôn kính, đương nhiên khác với người thường. Vì thế những lời của thảo
dân ngược lại có điểm giống với Giải Luân,” Lục Cận cúi xuống, khấu đầu
nói: “Nguyên nhân chủ yếu khiến thiên hạ đều có thể làm thầy của Hoàng
đế, nhưng trên thực tế cả thiên hạ đều không phải là thầy của Hoàng đế, là
vì……”

Lục Cận nói từng chữ từng chữ một: “Bệ hạ không có thầy.”

Mọi người đều ngẩn ra hồi lâu, sau đó đột nhiên ngộ ra.

Thiên hạ đều có thể làm thầy của Hoàng đế, nhưng trên thực tế cả

thiên hạ đều không phải thầy của Hoàng đế.

Vậy thì đương nhiên là, bệ hạ không có thầy rồi.

Những lời này quả nhiên đã nói đến tận tâm khảm của Minh Trọng

Mưu, hắn phá lên cười to, “Quản nhiên là đứng đầu Nhất giáp, được, được,
được lắm, nói rất hay!”, nói xong, lại không nhịn được bật cười sảng khoái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.