GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 409

Lục Cận thở dài thay cho Trầm Hòa Anh: “Bảng nhãn giờ lại tụt

xuống một hạng, thật quá đáng tiếc.”

Nhưng Trầm Hòa Anh lại rất ung dung bình thản, vừa rót rượu, vừa

cưới nói: “Thám hoa, vốn dĩ là mong ước của ta, đỗ Bảng nhãn mới là
ngoài ý muốn, Lục huynh không cần phải lo lắng cho ta.”

Lục Cận nghe xong, thấy rất hiếu kỳ, nhưng thấy đầu mày khóe mắt

của Trầm Hòa Anh dường như còn mang theo đôi phần vui vẻ, tâm tình
hình như còn tốt hơn hẳn ngày thường, tuy có hơi ngạc nhiên, nhưng cũng
không muốn quấy rầy hắn nữa.

Giải Luân nguyên là Thám hoa, lại được nâng lên Đệ nhị.

Bệ hạ rất hài lòng với những gì Lục Cận đã nói, nên hỏi đông hỏi tây,

vô cùng hứng thú. Lục Cận suy cho cùng có thể có được cái danh Trạng
nguyên, trong bụng cũng đầy sạn sỏi, người hỏi thần đáp, trả lời rõ ràng
mạch lạc, vì thế càng được bệ hạ yêu thích, khiến người ta nảy lòng ghen tị.

Tạ Lâm đứng ở một bên, cúi đầu trầm tư uống rượu.

Tiên đế từng nói, miễn cho nàng không phải quỳ. Nàng vẫn luôn tuân

theo hoàng lệnh của Tiên đế, ngoài trừ ngày hôm đó cầu xin bệ hạ quay trở
lại triều ra, thì chưa từng làm trái. Vì vậy ngay cả lúc này, cũng vẫn không
quỳ, chỉ đứng một mình, cách mọi người một khoảng khá xa. Thấy người
xung quanh vui vẻ cười nói như vậy, Tạ Lâm chẳng mảy may có chút
ngưỡng mộ nào, chỉ tiếp tục cúi đầu uống rượu.

Đột nhiên có một người đi tới gần chỗ nàng, hừ một tiếng: “Rượu này

tuy ngon, nhưng trầm tư uống như vậy, chẳng phải có phần vô vị sao?”.

Tạ Lâm ngước mắt lên, thấy người vừa nói thân cao tám thước, mặt

mày thần thái trác tuyệt, liền không nhịn được cười: “Cùng uống rượu với
đám vãn bối đó, nói chuyện không tìm được điểm chung, ngược lại, bệ hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.